TIẾNG NÓI GIỮA ĐÊM KHUYA - Trang 28

- Có thể là họ ganh tị.
- Trời ! Ai mà ganh tị với chúng tôi ? Dân ở đây đều biết chúng tôi khánh

kiệt rồi. Chỉ còn bề ngoài thôi. Chúng tôi còn sống ở đây được là cả một
phép lạ. Nếu không có khách tới tham quan vào mùa nghỉ, thì chúng tôi bán
cả nhà cả vườn rồi. Chúng tôi chỉ còn giữ được nguyện vẹn bộ sưu tập
tranh của ông cố, đồ duy nhứt còn trưng bày cho du khách coi được.

Lời tâm sự này làm tôi đặt ngay một câu hỏi:
- Có lẽ ai đó ganh tị vì bộ sưu tập tranh này ?
Tôi không thể ngờ là tôi đã đụng tới một điểm nhạy. Cô Mathilde đưa

mắt nhìn mẹ.

- Tới lúc này, Mathilde à. - Bà bá tước già thì thầm - Con có thể kể cho

mấy cháu đây nghe được. Mẹ tin bọn họ giữ bí mật, nếu mình yêu cầu.

Và bà nói với bọn tôi:
- Tôi có thể tin vào sự kín đáo của mấy cháu được chớ ?
Mady và tôi cùng gật đầu, nhưng cô Mathilde vẫn còn ngập ngừng, như

thể câu chuyên quá khó kể hoặc quá rắc rối. Cuối cùng cô lên tiếng:

- Bóng ma này không phải xuất hiện ngẫu nhiên, và cũng không phải nó

hiện ra rồi biến mất. Nó hăm dọa chúng tôi... hay nói cho đúng hơn, nó hăm
dọa mẹ tôi.

- Về việc gì, thưa cô ?
- Nó dọa sẽ tiết lộ cho mọi người biết bộ sưu tập tranh là giả.
- Điều đó có đúng không ?
- Không !... Nhưng bây giờ chúng tôi không còn bằng chứng nữa.
- Không còn bằng chứng nữa, nghĩa là sao ? - Mady hỏi.
- Nghĩa là ông cố tôi đã cho giám định và làm giấy chứng nhận đây là

tranh thiệt. Bây giờ mấy giấy tờ đó đã mất.

- Đã mất ?
- Tại tôi thôi. - Bà bá tước nói. - Cách đây hai tháng, để có tiền xài, tôi đã

bán một tủ hồ sơ đời Lu-i XVI trong đó có đựng giấy xác nhận.

- Bà không kiểm tra mấy ngăn kéo à ?
- Có chớ. Nhưng ở tuổi tôi, người ta hay lẫn lắm. Tôi không còn nhớ nổi

nó ở chỗ nào. A, phải chi con gái tôi có ở đó! Hôm đó nó có việc xuống

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.