TIẾNG RỀN CỦA NÚI - Trang 86

2

Singo dẫn Fusaco và con bé Satoco đi xem đám rước lễ.

Khi ba người đang đi trên đường phố chính dẫn đến chỗ tượng Phật thì

Singo bỗng để ý đến một cây sơn trà lùn ở trước cửa một kiốt bán thuốc lá.
Ông ghé lại mua thuốc và ngắm cây hoa. Những cánh hoa kép hơi quăn
trông rất đẹp.

Người chủ quán giảng giải cho Singo rằng giống cây cảnh hoa kép

không phải là sự lạ và ông ta có trồng được một cây sơn trà duy nhất có hoa
đơn bình thường. Sau đó, ông ta dẫn ông Singo vào mảnh vườn phía sau
kiốt. Cây sơn trà cảnh tí hon đã khá lâu năm có vòm lá xum xuê trông rất
gợi cảm.

- Tôi phải ngắt bớt nụ hoa đi! - Chủ nhân giải thích. - Vì nếu không thì

cây sẽ kiệt sức.

Sau đó ông ta giảng giải về cách trồng cây cảnh và về tình hình chơi cây

cảnh ở Kamakura.

- Rất cảm ơn ông. - Singo nói khi chia tay. - Tôi ghen với ông đấy!

- Tôi chưa tạo được những kiệt tác đâu, thưa ngài. Trong vườn tôi chỉ có

cây sơn trà này là quý hơn cả. Khi ta chăm cây hoa đó, ta cảm thấy có trách
nhiệm nặng nề để giữ cho nó không bị khô hay xổ dáng. Đại loại là việc
này cũng như một thứ thuốc chống bệnh lười nhác...

- Fusaco, con có nhớ cái dạo bỏ trốn về quê năm ngoái không? - Singo

hỏi khi cha con ông tiếp tục đi trên đường phố.

- Con có bỏ trốn đâu! - Fusaco cãi lại.

- Trong khu nhà cũ ở đó có còn cây cảnh nữa không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.