TIẾNG SẤM DƯƠNG CHÂU - Trang 32

rõ được hình dung, hay tìm đến người bạn già của cụ Thiên Hộ mà nó chưa
hề gặp mặt ? Tự nhiên cánh tay bơi chèo của nó yếu dần và nó băn khoăn
tự bảo : "Về đâu bây giờ cũng là đi vào cuộc đời vô định. Nhưng đã đến lúc
phải chọn một đường. Tùy sự chọn lựa mà đời của mình cũng sẽ thay đổi".
Nó lại lờ mờ thấy rằng con người đứng ở chỗ ngã ba sông cũng như đứng
trước nẻo đời nhiều hướng. Nó bị bắt buộc phải quyết định sự chọn lựa quá
sớm nhưng làm thế nào. Nếu cứ chần chờ lưỡng lự ở đây thì bọn nha lại
cho thuyền đuổi kịp bắt mà giết đi thì uổng bao nhiêu công sức chèo chống
suốt nửa ngày trời. Nó nhắm mắt lại, cố gắng hình dung hai con đường đi
trước mặt. Con đường tìm mẹ sao mà mơ hồ quá sức. Ở nơi người mẹ xa
xôi không có chút tình liên lạc từ khi nó còn bé bỏng đến giờ, nó không tìm
thấy một sự thiết tha nào cả mà khi nghĩ đến lại cảm thấy lòng sợ hãi, e dè.
Rủi nàng Bạch Tuệ đã qua đời rồi thì ở giữa chốn kinh thành xa lạ nó sẽ
dựa cậy vào ai ?
Trong lòng Khải Hùng đôi khi cũng thấy khát thèm hình ảnh gần gũi âu
yếm của một người mẹ như sự ước muốn được nỗi chở che của mọi đứa trẻ
cô độc, nhưng nó tự biết cuộc đời của mình phải chịu những sự thiếu thốn
lớn lao khó được đền bù và đành âm thầm nén lại những nỗi băn khoăn tình
cảm. Nó lại quen sống ở nơi ruộng đồng, sông rạch, hình ảnh lờ mờ của
chốn thị thành náo động ngựa xe, theo nhiều miệng người thuật lại, khiến
nó e ngại. Bởi vậy nó ngước về nẻo Hồi Giang, như thấy ở trước mắt mình
hình ảnh hiên ngang của Trịnh Thiết Hào gần gũi thân mật chừng nào ! Nó
tự nhủ : "Người ấy là bạn của cụ Thiên Hộ chắc phải hiền lành tử tế như cụ
Thiên Hộ". Nó cúi xuống bọc áo của mình, bất giác thấy cái ống điếu thạch
đàn, cầm lên, và sinh một niềm tin tưởng vô hạn…

Lập tức, Khải Hùng quay thuyền về nẻo Hồi Giang và chèo dần vào một
khúc sông càng ngày càng hẹp tỏa bóng mát lạnh từ những lùm cây rậm rạp
ở hai bên bờ. Nó thấy đói lả nhưng không dám ngừng nghỉ lại, vội lấy một
ít cơm nguội của cụ Thiên Hộ gói cho ban sáng vừa nhai vừa chèo. Mặt trời
ngã dần về Tây, bóng chiều tỏa xuống sau lưng, gió mát gờn gợn thổi nhẹ
trên sông khiến cho Khải Hùng cảm thấy dễ chịu. Những sự mệt mỏi ban

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.