TIẾNG SẤM DƯƠNG CHÂU - Trang 34

là con nhà khá giả bị sự rẻ rúng gì đây mà phải xô đuổi trôi dạt trên bè. Dù
con của ai cũng là mạng sống, ta phải cứu nó".
Khải Hùng ôm đứa bé trong lòng suốt đêm để khỏi lạnh. Đứa bé thiếp đi
từng chập, từng hồi và mỗi lúc tỉnh giấc lại khóc thét lên. Biết rằng nó đói,
Khải Hùng phải lui cui bươi than ủ dưới lớp tro đặt trong chiếc nồi bể ở
dưới lòng ghe để nhen lửa, thổi cơm.
Đứa bé có vẻ đói lắm nhưng ăn rất ít xem chừng như không quen dùng cơm
muối bao giờ. Tuy vậy, ăn xong nó ngủ yên giấc và Khải Hùng cảm thấy từ
khi có đứa bé bên mình nó không còn thấy cô độc nữa và giữa khúc sông
vắng vẻ, bên những bờ bụi hoang vu, trong khoảng đêm dài thăm thẳm,
Khải Hùng tìm được ít nhiều ấm cúng như tìm được một nơi nương tựa.
Mờ sáng, đứa bé khua động làm cho Khải Hùng choàng tỉnh. Nó nhìn rõ vẻ
mặt hiền lành của một đứa con gái và thấy những vải tã bọc quanh, nó đoán
chừng gia cảnh đứa bé cũng thuộc vào hàng khá giả. Nhưng Khải Hùng
không thể suy đoán xa hơn vì đâu đứa nhỏ phải chịu ruồng bỏ như vậy, tuy
trong đầu óc của nó lờ mờ nhận thấy cuộc đời vẫn còn lắm sự độc ác, lắm
nỗi tàn nhẫn không sao lường được.
Suốt cả ngày hôm ấy, Khải Hùng chèo thuyền hăng hái hơn trước. Nó nghĩ
rằng bây giờ nó còn phải lo cho một người khác nữa và nó càng không nên
chểnh mảng phút giây. Đứa bé không còn khóc, nó nằm ở giữa thuyền, mở
cặp mắt thao láo mà nhìn Khải Hùng. Nó độ năm sáu tháng nên đã biết chú
ý đến mọi việc xảy ra quanh mình. Sau những giờ trôi nổi, bây giờ cảm
thấy gần gũi một người lạ mặt, lại được đi trên chiếc thuyền bồng bềnh nó
chỉ còn biết ngạc nhiên mà thôi. Thỉnh thoảng Khải Hùng dừng chèo quay
lại và thấy con bé mỉm cười như đang chờ đợi một sự săn sóc. Nụ cười
ngây thơ, bé bỏng làm cho Khải Hùng cảm động khiến nó quên cả nhọc
mệt. Nó nhớ lại trước đây vẫn thường ước ao có một đứa em bất luận là trai
hay gái để cùng vui vẻ nô đùa, để được trông nom săn sóc. Con người đều
muốn nghiêng về kẻ khác, đều muốn san sớt lòng mình. Những ngày ở Mai
Gia Trang nó vẫn quyến luyến với nhiều đứa trẻ trong xóm, Khải Hùng nhớ
lại con bé Tiểu Thanh hiền lành ở bên bờ sông Dương Châu và nảy ý dùng
cái tên ấy để gọi đứa em lưu lạc của mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.