TIẾNG SẤM DƯƠNG CHÂU - Trang 90

bùi ngùi mà từ biệt cụ.

*

Từ ngày Diện Hổ trở về Trúc Sơn thì Hàn Thủ Bá lấy làm vui lắm, bởi đã
từ lâu sống cảnh cô độc, lại thêm tính nết biếng lười, Thủ Bá sinh ra buồn
chán ở trong tòa nhà rộng lớn của mình. Nay được Diện Hổ là người vui
tính lại thích hoạt động gần gũi sớm trưa, Thủ Bá như được chuyển tiếp
sinh lực dồi dào, càng thấy hăng hái. Ban ngày thì Diện Hổ lặn lội khắp
vùng quan sát địa thế, tìm hiểu tình hình, ban đêm cùng Hàn Thủ Bá luyện
tập võ nghệ, chuyện vãn đến khuya mới nghỉ. Những khi vắng mặt như
vậy, Diện Hổ cũng muốn tạo dịp cho bé Tiểu Thanh quen với Thủ Bá để nó
hòa hợp với không khí gia đình. Thủ Bá, sau những khi đọ sức thử tài với
Diện Hổ càng nhận thấy rõ bản lĩnh của mình còn kém thua xa cho nên hết
sức nể bạn. Nhất là thấy Diện Hổ thương yêu Tiểu Thanh rất mực mà lại
sẵn sàng tìm đến để cho cha con đoàn tụ thì rất lấy làm kính mến.
Một hôm Diện Hổ cáo từ ra đi, Thủ Bá cảm thấy bùi ngùi, giữ lại :
- Đại huynh bây giờ định đi về ngả lối nào ? Không nhà, không cửa, không
con, đại huynh cứ mãi trôi dạt phiêu lưu cho đến bao giờ mới dừng bước
được, chi bằng ở lại đây, vui sống tháng ngày để cho nhàn hạ tấm thân.
Diện Hổ nói :
- Không, bây giờ con đường tôi đi không phải dẫn về một nơi vô định mà
đã hướng theo một lý tưởng rồi. Tôi rất khao khát không khí thái bình yên
vui nhưng tôi tự xét mình không có quyền chỉ lo cho bản thân mình mà
quên trăm họ lầm than. Chỉ tiếc hiện nay không có phương tiện để mà vùng
vẫy ở cái đất nầy.
Thủ Bá hỏi :
- Nếu như đại huynh không chê tôi là vô dụng thì xin đại huynh dạy bảo
cho tôi đặng rõ.
Diện Hổ bèn kể lại các sự tình từ trước đến khi gặp Vương Thái Hòa ở tại
Hồi Giang rồi nói :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.