TIẾNG THÉT CÂM LẶNG - Trang 269

Người phụ nữ ngồi xuống và đặt bàn chân phải lên phía sau cái nôi rung.

Cô ta lôi ra một cái iPhone và bắt đầu dùng một tay nhắn tin.

Brian Harris ngồi xuống bên cạnh con gái mình. Ông ta huých mạnh cô

ta.

“Đặt ấm nước lên, Tina.”
“Cha tự làm đi, đồ khốn lười biếng.”
“Làm đi hoặc không thì biến và mang cả đứa nhỏ theo.”
Tina nhìn cha mình khinh bỉ nhưng rồi cũng đi vào bếp. Rhianna chạy

theo phía sau.

Harris cúi người về phía trước và châm một điếu thuốc, thổi khói ra ngay

phía trên đầu em bé.

Bryant buộc phải kìm giọng lại khi anh ngồi xuống ghế sofa đối diện.

Kim vẫn đứng yên.

“Ông có thể cho chúng tôi biết lần cuối cùng ông nhìn thấy con gái mình

là khi nào không, ông Harris?”

Ông ta nhún vai. “Không thể nói chính xác khi nào. Khi nó còn nhỏ.”
“Khi ông bỏ rơi cô bé, cô bé bao nhiêu tuổi?” Kim hỏi.
Brian Harris không biểu lộ tí cảm xúc nào. “Tôi không nhớ, lâu rồi.”
“Cô ấy có phải là một đứa trẻ phiền nhiễu?”
“Không, nó chỉ ăn rất nhiều thôi. Con bò nhỏ gan lì,” ông ta nói rồi tự

cười câu nói của mình.

Cả Bryant và cô đều không nói gì.
“Hãy nhìn xem, tôi phải chăm sóc hai đứa trẻ mỗi khi con mẹ chúng ra

ngoài và tôi đã làm hết sức rồi.”

Ông ta nhún vai như thể danh hiệu “Người cha của năm” sắp về tay ông

ta đến nơi.

“Vậy chỉ là do cô bé kém may mắn thôi à?” Kim hỏi.
Ông ta nhăn mặt để lộ một hàng răng ố vàng. “Con bé trông buồn cười.

Toàn chân tay chẳng thấy thịt đâu. Nó chẳng có gì thu hút.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.