TIẾNG THÉT CÂM LẶNG - Trang 330

Hai cái chớp mắt.
Kim đứng dậy và với lấy cái iPod trên bậu cửa sổ. Cô đặt tai nghe vào tai

Lucy và bộ điều khiển đã ở trên tay vịn của chiếc ghế, gần tay phải của cô
bé.

“Được chưa?”
Hai cái chớp mắt và một ánh nhìn lém lỉnh. Kim không thể không cười

khúc khích.

Cô chỉ về phía cửa. “Cô phải…”
Hai cái chớp mắt.
Kim khẽ chạm vào tay cô bé rồi bước ra cửa.
Chiếc xe cứu thương vừa đi thì một chiếc xe cảnh sát thứ hai đỗ lại.
Kim đi ngang qua đường, trở lại tòa nhà của các cô gái. Có một lỗ hổng,

hình giống như chiếc răng bị mất tích khi các nhân viên y tế đâm qua hàng
rào.

“Mọi người, trong văn phòng ở cuối hành lang có một cái tủ gần cửa.

Trên mặt sau của tủ có một bộ răng giả. Lấy nó cho vào túi mang đến
phòng thí nghiệm.”

Họ gật đầu và đi vào tòa nhà.
Đột nhiên nơi này lại rơi vào im lặng. Chẳng có gì cho thấy những

chuyện vừa xảy ra. Không có gì đánh dấu đây là nơi cô đã suýt chút nữa
mất mạng.

Và lí do cô thoát chết là nhờ thiết bị hỗ trợ khẩn cấp - thứ công cụ đơn

giản giúp Lucy duy trì sự sống mỗi ngày lại trở thành cứu tinh của cô.

Kim đứng sững lại khi cô nhận ra mình đã thiếu sót chỗ nào. Cảm giác

buồn nôn ập đến với cô khi từng mảnh ghép cuối cùng khớp vào vị trí.

“Ôi, lạy Chúa…”, cô thì thầm trong bóng tối.
“Đã thấy bộ răng giả, thưa sếp,” một cảnh sát nói khi họ đi vòng bên

hông tòa nhà.

Cô nhận ra còn rất nhiều việc phải làm và chỉ một người có thể giúp.
“Này, có thể cho tôi mượn điện thoại được không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.