Diệp Thần lui ra phía sau hai bước, trầm ngâm nói: “Ta cảm thấy
ngoại hiệu Đường Hống Hống này……”
Keng!
Đỗ Phi Phi chậm rãi thu đao, mặt không chút thay đổi nói: “Bổ rồi.”
Diệp Thần chép miệng một cái, “Vào xem sao.”
Đỗ Phi Phi đá văng cửa ra.
Trong phòng giam tối đen như mực, ngọn đèn mỏng manh bên ngoài
chỉ có thể chiếu vào chút ánh sáng yếu ớt.
Đỗ Phi Phi liếc mắt nhìn một cái, “Không có người.”
Diệp Thần lại bất ngờ nói: “Có người.”
Đỗ Phi Phi không phục nói: “Nơi nào?”
Hắn chỉ chỉ phía trên.
Không lâu sau, Phi Phi nghe thấy vài tiếng bước chân nặng nhẹ không
giống nhau đi xuống dưới này.
Đỗ Phi Phi nhìn Đường Khôi Hoằng đang dẫn đầu đi xuống, đột nhiên
nhỏ giọng nói với Diệp Thần: “Loại tình huống này của chúng ta, hình như
được gọi là bắt kẻ thông dâm tại giường đúng không?”
“……” Diệp Thần tránh ra hai bước.
“Không ngờ đến nơi này lại có thể gặp được Diệp đại hiệp và Đỗ cô
nương…” Thời điểm Đường Khôi Hoằng nói câu này khóe miệng vẫn cười
cười, nhưng rơi vào trong mắt Đỗ Phi Phi lại là lãnh ý nói không nên lời:
“Thật sự khiếnngười ta quá bất ngờ.”