TIỂU HỒNG MẠO RƠI VÀO TAY ĐẠI SẮC LANG - Trang 200

Có lẽ vẻ bi thương trên mặt nàng đã làmĐường Khôi Hoằng cảm

động, khẩu khí của hắn mềm xuống, “Thật ra, nếu không phải Sở Việt gây
chuyện như thế, ta vốn nghĩ bất luận thế nào cũng phải thuyết phục Khai
Tâm, để muội ấy đồng ý cho hắn tiến vào Trung Tâm thành.”

Đường Khai Tâm, cái tên này Đỗ Phi Phi biết, bàta chính là thê tử của

Cổ Quỳnh, muội muội của Đường đại chưởng môn.

“Đường……” Đường Khai Tâm đã gả đi nhiều năm như vậy, gọi là cô

nương hiển nhiên không thích hợp. Đỗ Phi Phi nghĩ nghĩ, lại sửa lời nói:
“Cổ……” Mới gọi một chữ, lại vội vã ngậm miệng. Thi cốt của Cổ Quỳnh
còn chưa lạnh, nếu gọi Cổ phu nhân chưa biết chừng sẽ dấy lên bi thương,
huống chi Cổ Quỳnh lại là kẻ ở rể. Cuối cùng nàng nghĩ đến một cách xưng
hô mà dùng khắp bốn bể đều thích hợp, “Đường nữ hiệp…… vì sao không
đồng ý để Sở Việt tiến vào Trung Tâm thành?”

Hiển nhiên Đường Khôi Hoằng cũng rất vừa lòng với cách xưng hô

này, “Trung Tâm thành nhiều một người hay thiếu một người, muội ấy
không quan tâm. Chẳng qua là muội phu của ta……” Hắn kéo dài thanh
âm.

Đỗ Phi Phi biết đã đến trọng điểm, lập tức phấn chấn tinh thần.

“Từ sau khi hắn ở rể Đường Môn, vẫn cố gắng nghiên cứu chế tạo độc

dược, đáng tiếc cho đến khi chết vẫn chỉ mang danh tiếng vị hôn phu của
Khai Tâm để ở trong Trung Tâm thành. Bởi vậy đối với những người có thể
gia nhập Trung Tâm thành, hắn đều gây khó dễ.” Đường Khôi Hoằng thở
dài, “Lúc trước khi Bất Bình, Bất Dịch gia nhập, cũng là hắn xúi giục Khai
Tâm phản đối. Cuối cùng vẫn là mẫu thân ta phải lên tiếng, mới không dám
lỗ mãng.”

Khó trách Đường Tinh Tinh nói Cổ Quỳnh chết, ngoại trừ Đường

Khai Tâm không ai cảm thấy thật sự thương xót. Thì ra cuộc đời của hắn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.