TIỂU LONG NỮ - Trang 81

Thành đứng lên bảo mẹ:
- Mẹ để con. Con biết chỗ bố cất tiền.
Khôi quay người ìại, mắt sáng lên:
- Đấy Tôi biết ngay mà! Đúng là "Na tra thái tử". Cậu ấy thông minh,
cái gì cậu ấy chẳng biết.
Thành chạy lên gác.
Thành mở cửa phòng làm việc của Lương trên gác, tháo bức tranh sơn
dầu quẳng đi: một con chuột khá to xộc ra sau bức tranh.
Thành mở khóa két lấy tiền. Thành thấy trong ấy ngoài tiền có một số
giấy tờ.
Thành ngạc nhiên hơn khi thấy trong két có khẩu súng ngắn, đặc biệt
hơn nữa là một tấm ảnh đã cũ phóng to chụp hình ông Lương và bà Quỳnh
bế Thành hồi bé, cách đây mấy chục năm. Thành nâng bức ảnh lên, vuốt
ve.
Thành cởi chiếc áo chùng và mũ cử nhân quẳng đi. Thành mang bức
ảnh và số tiền lấy trong két xuống nhà dưới.
Chỉ trong phút chốc, hai bên đã giao nhận tiền nhanh chóng.
Khôi nhận đủ tiền, cất vào túi.
Khôi đứng lên:
- Vậy như thế là đủ 68 nghìn đô-la tương đương với một tỷ đồng tiền
Việt. Gia đình tôi đồng ý rút đơn kiện (đưa đơn cho bà Quỳnh). Xin bà cầm
lấy làm bằng… Như vậy, đạo đức đã được trả giá… Chúng tôi cũng được
an ủi phần nào… Cậu Thành, xin cậu gọi cho chúng tôi một chiếc taxi…
Vợ chồng Khôi đi ra. Bà Quỳnh ngồi lại với Hằng. Chỉ có Thành ra
tiễn.
Trước khi lên taxi, Khôi đặt tấm biển "Người bị hại" ở trước cổng nhà
bà Quỳnh.

43
Trong phòng giam của cơ quan an ninh, Lương ngồi trên ghế băng, đờ
đẫn. Mới có một tuần lễ mà Lương gầy tọp hẳn đi, tóc bạc trắng, không còn
là vị quan chức có phong độ đàng hoàng, đường bệ khi nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.