TIỂU LONG NỮ BẤT NỮ - Trang 1191

dần ở cuối đường…

Vương Mân bàn tay xiết lại, yên lặng nhìn vào cảnh đêm thăm thẳm,

bóng cây lay động, trên đường không có ai, thi thoảng có vài chiếc xe lướt
vội mà qua.

Gió đêm mùa hè thổi phất vào người, cảm giác có điểm lạnh lẽo đến thê

lương.

Đây là chuyện của nhà Tiếu Lang, trước mắt bản thân vẫn còn chưa đủ

tư cách tham dự vào, mà cũng chẳng có đủ thực lực để mà nhúng tay…

☆ ☆ ☆

Một tiếng sau, Tiếu Lang về tới nhà, tự thân lên lầu, mở cửa.

Trong nhà đèn đóm bật sáng choang, ba mẹ ở nhà, cả hai người ngồi

trong phòng khách lượn lờ đầy khói thuốc, mùi thuốc lá rất nồng… Trong
ấn tượng của Tiếu Lang, từ trước tới giờ hình như Tiếu ba chưa bao giờ hút
thuốc khi ở nhà.

“Lang Lang…” Tiếu mẹ lẳng lặng ngồi trên sofa, mái tóc có chút rối

loạn, vẻ mặt đầy mệt mỏi ngẩng đầu lên nhìn đứa con lớn gấp gáp trở về,
hốc mắt đỏ hoe, bộ dáng tựa như muốn bật khóc.

“Mẹ!” Tiếu Lang lập tức bước qua, ngồi xuống bên cạnh mẹ mình,

choàng tay ôm một cái trấn an Tiếu mẹ.

Một phụ nữ từ trước đến giờ vẫn luôn kiên cường như bà, bị con trai ôm

vào lòng, thân thể liền bắt đầu từng đợt từng đợt run rẩy, tiếp đó là khóc nấc
trong im lặng, khiến cho người ta nhìn mà đau lòng.

Rất ít khi thấy mẹ khóc, Tiếu Lang nghĩ… nhớ rõ có một lần, là hồi lúc

còn học tiểu học, ba mẹ ra ngoài làm ăn buôn bán, tận khuya mới trở về

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.