TIỂU LONG NỮ BẤT NỮ - Trang 815

Phục tùng anh, trung thành với anh, thuộc về mỗi mình anh… từng chút

từng chút, khiến cậu cảm thấy rất vui vẻ, rất vui vẻ.

Nói xong những lời này, trên người Tiếu Lang tựa như được quét lên

một tầng sáng ấm nhàn nhạt đầy ái muội.

Ánh mắt của cậu phiếm đầy một loại thần thái khác lạ, ánh mắt chăm

chú nhìn vào Vương Mân.

Đôi mắt với nhãn mâu đen láy tựa như bầu trời đêm, chuyên chú vô

cùng, phảng phất như có hai khỏa hắc diệu thạch đang lập lòe cháy lên.

Yếu đuối của cậu, dịu ngoan của cậu, thanh âm khe khẽ run lên của cậu,

cùng với biểu tình có chút nhút nhát pha lẫn cung kính, đều khiến cho hết
thảy mọi người âm thầm kinh tâm.

Thiếu niên trước mắt tựa như thay đổi hoàn toàn thành một người khác,

thật là Tiếu Lang sao?

Có một sức hấp dẫn kỳ lạ lan tỏa ra từ thiếu niên trong nháy mắt làm

cho người ta bất giác dâng lên một tia mong tưởng : muốn trở thành Vương
Mân, hoặc là, muốn trở thành thiếu niên kia… Muốn phá tan cái loại cảm
giác ái muội khiến cho kẻ khác cảm thấy kinh ngạc nhưng lại không hề có
chút bất thường giữa hai người bọn họ, để bản thân có thể xen vào, tự mình
thể hội một phen.

Chỉ là, những thiếu niên của thời khắc ấy, lại không người nào biết nên

làm thế nào để hình dung loại cảm giác này.

Bọn họ chỉ thấy hưng phấn một cách mâu thuẫn, có chút rối rắm, rồi lại

hơi hơi hâm mộ, buồn bực khó chịu.

Cuối cùng, Vương Mân chốt một câu “Em làm tốt lắm.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.