TIỂU LONG NỮ BẤT NỮ - Trang 914

em cùng Trương Văn Đình hẹn nhau đi thư viện, anh cũng có chút ghen tị,
ha ha… Chỉ có một mình anh ở lại ký túc xá, cảm thấy rất cô đơn, rất buồn,
trước kia dù có một mình, anh cũng chưa bao giờ cảm thấy cô đơn hết.”

Đôi mắt vì khóc mà ướt đẫm của Tiếu Lang dần dần nở rộ ánh sáng, ngữ

khí có chút hoài khi lại mâu thuẫn, cầu mong được chứng thực “Thật sao?”

Vương Mân gật đầu, nói “Thật, anh chỉ muốn em ở cạnh anh, nhưng là,

nếu như em thực sự muốn cùng nữ sinh hẹn hò, anh lại không thể ngăn cản
không cho em đi…”

“Không cần, không cần, em không cần hẹn hò với ai hết, em cảm thấy

rất phiền rất mệt mỏi…” giống như muốn vội vã chứng minh tâm ý của
mình, thanh âm của Tiếu Lang có chút vội vàng lại đầy thành khẩn “Anh,
em chỉ muốn ở bên cạnh anh thôi, chúng ta có thể ở bên cạnh nhau hoài
không tách ra như thế này được không?”

Đôi môi hé mở ra rồi đóng lại của thiếu niên, không chút tự giác mà thổ

lộ ra lời bày tỏ đơn thuần nhất, thẳng thắn nhất, rồi lại khiến cho người
nghe cảm động nhất, làm cho Vương Mân nghe mà thấy lồng ngực nảy lên
bùm bùm…

Ngay giây phút này đây, Vương Mân đã muốn trúng thật sâu “chất độc”

của người này—— thật chỉ muốn ôm chặt thiếu niên vào lòng, lấp đầy hai
cánh môi khiến người ta vừa yêu lại vừa tức kia của thiếu niên, không để
cho nó thốt ra những lời nói khiến toàn thân mình như muốn đốt cháy, hôn
cậu ấy, cắn cậu ấy, làm cho cậu ấy khóc lên nức nở…

…Dừng lại Vương Mân, mày rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì…

Tiếu Lang không hay biết, lời nói của mình rốt cuộc ảnh hưởng với

Vương Mân lớn đến cỡ nào, đối phương cái gì cũng không nói, nhưng cánh
tay xiết chặt kia đủ để thay thế hết thảy mọi loại ngôn ngữ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.