TIỂU THƯ, ĂN XONG XIN THANH TOÁN - Trang 86

Mà Chu ba nhìn thấy Thẩm Mặc, trong lòng lại càng đau buốt, cái loại

đàn ông có vẻ ngoài lẳng lơ như yêu tinh này chỉ biết dùng lời ngon tiếng
ngọt dụ dỗ con gái ngoan của ông, cái loại này cũng không phải tốt lành gì.

Ông bỗng dưng đứng lên cầm lấy quyển sách bên cạnh đánh Thẩm

Mặc: “Cái tên súc sinh này, dám dụ dỗ con gái của tôi? Ai dạy anh dụ dỗ
con gái của tôi?”

Ông nghĩ tới mấy năm thương nhớ con gái vẻ mặt lại càng dữ tợn.

Thẩm Mặc cũng không phản kháng mặc cho quyển sách kia giáng vào đầu
anh mấy cái tóe lửa. Vừa lúc đó Chu muội nhào đến ôm chặt lấy bắp đùi
Chu ba, nước mắt lưng tròng: “Ông ngoại, ông ngoại, đừng đánh ba
con….ô…ô…”

Chu ba mặc dù tức giận còn muốn tiếp túc lấy sách đánh Thẩm Mặc

nhưng lại không dám làm cô bé nhỏ nhắn này bị thương. Ông cúi đầu nhìn
thật lâu, đây là Chu muội sao? Ông nhớ lần đầu tiên nhìn thấy cô bé đã là
bốn năm trước. Khi đó Chu muội vẫn còn là một em bé nhỏ xíu thế mà hôm
nay đã lớn như vậy.

Thẩm Mặc che chỗ bị đánh đau, nhìn Chu muội thở dài một cái, đứa

bé này cần gì phải vừa khóc vừa nháo cầu tình ông ngoại, Chu muội xoa
xoa mặt Thẩm Mặc: “Ba ơi, có đau không?”

“Ba không đau.” Thẩm Mặc nở nụ cười, sờ sờ đầu Chu muội: “Qua đó

cho ông ngoại nhìn kỹ con, không phải là chưa từng nhìn thấy ông ngoại
sao?”

Chu muội dường như có chút sợ hãi dáng vẻ tức giận của Chu ba,

xoay người nhìn ông mà trên mặt vẫn còn chút khiếp sợ. Chu ba vừa nhìn
thấy nào quản được chuyện khác vội kéo Chu muội lại gần: “Chu muội,
ông là ông ngoại đây. À…ông quên lúc đó con mới chỉ là đứa bé nhỏ xíu.”
Chu ba hoa tay múa chân diễn tả: “Hôm nay đã lớn như vậy rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.