TIỂU THƯ TINH RANH - Trang 130

Chương 10

Mười giờ sáng hôm sau, Henry đã mặc quần áo, sẵn sàng và đứng đợi ở

bậc thềm. Cô không đặc biệt hài lòng việc mình đã đồng ý đến London
cùng Dunford, nhưng cô sẽ bị nguyền rủa nếu không tự biết giữ lấy một
chút thể diện. Nếu Dunford nghĩ rằng anh sẽ phải kéo cô đang giãy giụa, la
hét từ nhà ra xe thì anh đã nhầm. Cô đã mặc bộ váy mới màu xanh lá cây,
nó hợp với cái mũ cô đang đội, và thậm chí còn hợp với cả đôi găng tay cũ
của Viola. Chúng hơi sờn một chút, nhưng họ đã giấu đi được, và Henry
phát hiện ra mình thực sự thích cảm giác mềm mại của len tốt trên tay.

Tuy nhiên, cái mũ lại là một câu chuyện khác hoàn toàn. Nó cọ vào tai

gây ngứa, chắn tầm nhìn của cô, nói chung là phiền toái. Henry phải lấy hết
kiên nhẫn, thứ mà cô phải thừa nhận mình không có nhiều, để không vứt
cái thứ khó chịu đó khỏi đầu.

Dunford đến sau đó vài phút và gật đầu chào. “Trong cô rất đáng yêu,

Henry.”

Cô mỉm cười cảm ơn, nhưng quyết định không đặt quá nhiều hy vọng

vào lời khen của anh. Nó nghe như điều anh vẫn tự động nói với bất kỳ
người phụ nữ nào mình gặp.

“Tất cả hành lý của cô đây sao?” anh hỏi.

Henry nhìn xuống chiếc va li nhỏ của mình và gật đầu. Cô thậm chí

không có đủ đồ để cho đầy một cái vali. Chỉ có mấy bộ trang phục mới và
một số quần áo nam giới cô hay mặc. Không phải không có khả năng cô sẽ
cần quần ống túm và áo khoác ở London, ai mà biết chắc được chứ.

“Không vấn đề gì. Chúng ta sẽ sớm khắc phục.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.