TIỂU THƯ TINH RANH - Trang 168

Henry phải mất một lúc mới trả lời được, cô bối rối bởi sự thay đổi tốc

độ bất ngờ. “Rất tốt,” cô đáp. “Bà Lambert đang hoàn thiện một vài thay
đổi. Phần lớn chúng sẽ sẵn sàng vào tuần tới.”

“Còn việc học của cô?”

“Tôi không chắc mình có thể gọi đó là học. Nó không giống một nỗ lực

to lớn để ghi nhớ các cấp bậc và thứ tự ưu tiên. Tôi đoán ai đó nên biết các
con trai của một hầu tước có vị trí thấp hơn con trai của một bá tước, nhưng
tôi không hiểu sao người đó lại là tôi.” Cô cố gượng cười, hy vọng khiến
anh vui vẻ trở lại. “Mặc dù ngài thích thực tế là một nam tước được xếp
trên người phát ngôn của Hạ viện, nhưng không được xếp trên các con trai
của một hầu tước, dù lớn hay bé.”

“Cũng giống như tôi xếp sau họ từ lúc tôi chưa có tước hiệu,” anh nói,

ơn Chúa vì cuộc hội thoại đã quay lại vấn đề dễ thở hơn, “Tôi sẽ không băn
khoăn về thực tế là thứ bậc của họ vẫn ở trên tôi.”

“Nhưng ngài phải chịu sự kiêu ngạo khi lần sau ngài được người phát

ngôn của Hạ viện xướng tên,” Henry vừa cười vừa nói.

“Ngu ngốc.”
“Tôi biết. Tôi cũng được học phải cư xử có chừng mực hơn.”
“Hy vọng không phải với tôi. Tôi thích cách của cô.”

Cảm giác ham chơi quen thuộc trở lại. “Tuy nhiên tôi vẫn còn một số

điều phải học,” cô nói, liếc nhìn khi anh đi ngang qua.

“Ví dụ như?”
“Belle nói tôi nên học cách tán tỉnh.”

“Belle bảo thế,” anh lẩm bẩm.
“Tôi đã thử với chồng cô ấy sáng nay.”
“Cô đã làm gì?”

“À, tôi không có ý đó,” Henry vội nói. “Và chắc tôi sẽ không làm thế

nếu ngài ấy không phát điên vì yêu Belle. Ngài ấy là một lựa chọn an toàn
để thử những gì đã học.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.