TIỂU THƯ TINH RANH - Trang 174

“Phải có ai đó chứ,” cô giục.
Anh trừng mắt nhìn cô, nghĩ rằng thật thích nếu có thể dùng tay xóa bỏ

sự vui vẻ khỏi khuôn mặt cô. Hay tuyệt hơn, làm thế với môi của anh.

“Đừng nói là tôi sẽ phải dùng toàn bộ thời gian rảnh còn lại với mỗi

mình ngài nhé.” Thật khó, nhưng Henry đang cố giữ hy vọng trong giọng
nói.

Dunford đột ngột đứng dậy và kéo cô đi cùng anh. “Chúng ta sẽ tìm ai

đó. Trong khi chờ đợi thì hãy về nhà đã.”

Họ chưa bước nổi ba bước đã nghe thấy tiếng ai đó gọi tên Dunford.

Henry nhìn lên, cô thấy một phụ nữ cực kỳ xinh đẹp, cực kỳ thời trang và
cực kỳ thanh lịch trên đường. “Bạn ngài à?” cô hỏi.

“Quý phu nhân Sarah Jane Wolcott.”
“Một trong số những người ngài đã chinh phục.”
“Không,” anh gắt gỏng Henry nhanh chóng nhận ra những tia săn mồi

trong mắt người phụ nữ. “Cô ấy thích được thế đấy.”

Anh quay lại phía cô. “Cô vừa nói gì cơ?”
Cô đã được cứu khỏi việc phải trả lời nhờ sự có mặt của Phu nhân

Wolcott. Dunford chào cô ta và giới thiệu hai người với nhau.

“Một người được giám hộ,” Phu nhân Wolcott uốn lưỡi.

“Thật quyến rũ.”
Quyến rũ? Henry chỉ muốn lặp lại. Nhưng cô đã giữ được mồm.
“Ngài thật có trách nhiệm với gia đình làm sao,” Phu nhân Wolcott tiếp

tục, chạm vào tay Dunford... khá là khiêu gợi theo Henry thấy.

“Tôi không nghĩ mình xứng với lời khen đó,” Dunford trả lời lịch sự,

“nhưng nó chắc là một kinh nghiệm mới.”

“Ôi tôi chắc thế đấy,” Phu nhân Wolcott liếm môi. “Nó không giống

phong cách của ngài tí nào. Ngài thường theo đuổi những thứ mạnh mẽ và
nam tính hơn cơ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.