TIỂU THƯ TINH RANH - Trang 197

Những lời của vị bá tước khiến phổi Dunford muốn nổ tung. Và

Billington cũng là bạn. Dunford nghiến chặt quai hàm để không phát ra
tiếng gầm gừ. Không biết anh sẽ làm cái quái gì nếu người đàn ông tán tỉnh
cô không phải bạn anh?

Henry cau mày khó chịu. “Nhưng...”

Tay Dunford siết chặt lấy cổ tay cô hơn. Sự phản kháng của cô nhanh

chóng chấm dứt. “Rất hân hạnh được gặp ngài, đức ngài Billington,” cô nói
với tất cả sự chân thành.

Billington gật đầu lịch sự. “Thực sự rất tuyệt.”
Dunford cau có. “Nếu ngài không phiền.”

Anh bắt đầu dẫn Henry ra phía sàn khiêu vũ.
“Có lẽ tôi không muốn nhảy với ngài,” Henry di di chân.
Anh nhướng mày. “Cô không có lựa chọn nào khác.”

“Với tư cách là người cực kỳ muốn tống tôi đi lấy chồng, ngài đang làm

khá tốt việc xua đuổi những người định cầu hôn tôi đấy.”

“Tôi không dọa Billington. Tin tôi đi, ngài ấy sẽ ở trước cửa nhà cô vào

sáng mai, với hoa và chocolate trong tay.”

Henry cười mơ màng, chủ yếu để chọc tức anh. Tuy nhiên, khi họ tới sàn

khiêu vũ, cô nhận ra dàn nhạc bắt đầu chơi bản waltz. Đây vẫn là điệu nhảy
tương đối mới, những cô gái lần đầu ra mắt không được phép nhảy điệu
waltz khi chưa có sự cho phép của các mệnh phụ trong xã hội. Cô di chân
xuống đất một cách bướng bỉnh. “Tôi không thể,” cô nói.

“Tôi chưa được phép.”
“Caroline sẽ giải quyết việc đó,” anh cộc cằn nói.
“Ngài chắc chứ?”

“Nếu cô không bắt đầu nhảy với tôi ngay lập tức, tôi sẽ ghì chặt cô trong

tay tôi, tạo ra cảnh như thể...”

Henry vội đặt tay lên vai anh. “Tôi không hiểu nổi ngài, Dunford,” cô

nói khi anh bắt đầu xoay tròn cô trên sàn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.