TIỂU THƯ TINH RANH - Trang 199

“Cô ấy có cơ hội nói không? Trước hay sau khi cô trêu chọc để anh ta

chịu nói tên thật của mình cho cô biết?”

“Ngài thật kinh khủng, Dunford. Tôi không biết chuyện gì xảy ra với

ngài, nhưng tôi không thích ngài một chút nào nữa.”

Hài thật, Dunford cũng chẳng ưa bản thân mình. Và anh càng ghét bản

thân hơn khi nói, “Tôi thấy cách cô nhìn ngài ấy, Henry. Sau khi bản thân
cũng trải qua điều đó, tôi biết nó chính xác là gì. Billington nghĩ cô muốn
ngài ấy, và không chỉ nhằm mục đích đạt được một cuộc hôn nhân.”

“Ngài thật khốn nạn,” cô rít lên, cố thoát khỏi anh.
Tay anh kẹp cứng eo cô. “Đừng nghĩ có thể thoát khỏi tôi ở giữa sàn

khiêu vũ này.”

“Tôi sẽ tống ngài xuống địa ngục nếu có thể.”
“Tôi chắc cô sẽ làm thế,” anh lạnh lùng nói, “và tôi cũng không nghi ngờ

mình sẽ gặp ác quỷ lúc này. Nhưng chừng nào tôi còn trên trái đất này, cô
sẽ nhảy với tôi và ngoan ngoãn làm thế với nụ cười trên môi.”

“Cười không phải một phần của thỏa thuận này,” cô nóng nảy nói.

“Và thỏa thuận ở đây là gì, Hen yêu quý?”
Cô nhướng mày. “Một ngày nào đó, Dunford, ngài sẽ phải quyết định

mình có thích tôi hay không, bởi thành thực mà nói, tôi không thể đoán nổi
tâm trạng của ngài. Phút trước ngài là người đàn ông dễ thương nhất mà tôi
biết, và phút sau ngài đã thành quỷ dữ.”

“‘Dễ thương’ là một từ nhạt nhẽo.”

“Tôi sẽ chẳng quan tâm chuyện đó nếu tôi là ngài, bởi đó không phải từ

tôi muốn dùng để nói về ngài lúc này.”

“Tôi đảm bảo với cô, tôi không hồi hộp về chuyện đó đâu.”
“Nói tôi biết, Dunford, điều gì khiến thỉnh thoảng ngài trở nên kinh

khủng vậy? Mới đầu giờ chiều nay ngài vẫn còn rất đáng yêu.” Đôi mắt cô
đầy nuối tiếc. “Thật tốt khi giữ cho tôi trông ổn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.