TIỂU THƯ TINH RANH - Trang 200

Anh nhăn nhó nghĩ trông cô còn hơn từ “ổn” rất nhiều. Và đó chính là

gốc rễ của vấn đề.

“Ngài khiến tôi cảm thấy như một công chúa, một thiên thần. Và giờ

thì...”

“Và giờ thì sao?” anh hạ giọng hỏi.
Cô nhìn thẳng vào mắt anh. “Giờ ngài đang cố khiến tôi cảm thấy mình

giống như một con điếm.”

Dunford cảm thấy như bị đấm mạnh vào mặt, nhưng anh chấp nhận nỗi

đau đó: Anh xứng đáng bị như vậy. Cuối cùng anh nói, “Hen, đó chính là
nỗi đau của dục vọng không được thỏa mãn.”

Cô lỗi một bước nhảy. “Gì cơ?”
“Cô nghe thấy rồi đấy. Cô không thể không nhận ra tôi muốn cô.”
Cô đỏ mặt và nuốt khan một cách khó khăn, tự hỏi không biết tất cả hơn

năm trăm vị khách hôm nay có để ý thấy sự căng thẳng của mình không.
“Có sự khác biệt giữa muốn và yêu, thưa đức ngài, và tôi sẽ không chấp
nhận chỉ một thứ.”

“Sẽ như cô mong muốn.” Bản nhạc kết thúc, và Dunford cúi chào lịch

thiệp.

Trước khi Henry có cơ hội đáp trả, anh biến mất vào đám đông. Theo

bản năng, cô đi vòng quanh phòng khiêu vũ, cố tìm phòng vệ sinh để có thể
kiếm một chút riêng tư và bình tĩnh lại. Tuy nhiên cô đã bị Belle chặn lại
bởi có nhiều người cô ấy muốn giới thiệu với Henry.

“Có thể đợi vài phút được không? Tôi thực sự cần đến phòng nghỉ. Tôi

nghĩ... tôi nghĩ là váy của mình gặp chút sự cố.”

Belle biết Henry vừa nhảy với ai và đoán ra có chuyện gì đó không ổn.

“Tôi sẽ đi với cô,” cô tuyên bố, bỏ qua sự ngạc nhiên của chồng khi hỏi
Alex tại sao phụ nữ lúc nào cũng phải đi vào nhà vệ sinh cùng nhau.

Alex nhún vai. “Đó là một trong những điều bí mật lớn nhất trên đời, tôi

nghĩ thế. Tôi nghĩ mình sẽ sợ đến chết nếu biết chính xác chuyện gì xảy ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.