TIỂU THƯ TINH RANH - Trang 208

“Cứ gọi là Dunford được rồi,” anh trả lời nhã nhặn đến mức Haverley

vội chào tạm biệt và đi ngay.

Henry cau mày, “Ngài không cần phải dọa ngài ấy như thế.”

“Tôi làm gì? Có vẻ như đã gom được một số cây si trong tay đấy.”
“Tôi không cư xử một cách khiếm nhã và ngài biết thế,” cô vặn lại, đỏ

mặt tức giận.

“Suỵt! Cô đang gây chú ý đấy, quỷ con.”

Henry nghĩ mình có thể khóc khi nghe anh dùng tên thân mật của mình

bằng giọng chế giễu như thế.

“Tôi không quan tâm! Tôi không. Tôi chỉ muốn...”
“Cô muốn gì?” anh hỏi, hạ giọng giận dữ.

Cô lắc đầu. “Tôi cũng không biết nữa.”
“Tôi nghĩ là cô không nên gây sự chú ý. Điều đó có thể gây hại cho mục

đích trở thành hoa khôi năm nay của cô.”

“Chính ngài là người đang gây nguy hiểm thì có, bằng việc dọa dẫm

những người có ý định cầu hôn tôi.”

“Hừm! Tôi có trách nhiệm sửa chữa sai lầm mình tôi gây ra, nhỉ?”
Henry nhìn anh nghi ngờ, không hiểu nổi mục đích của anh. “Ngài muốn

gì, Dunford?”

“Sao chứ, chỉ nhảy với cô thôi.” Anh nắm tay Henry và chuẩn bị dắt cô

quay lại sàn khiêu vũ. “Nếu chỉ để đối phó với những tin đồn thất thiệt thì
chúng ta không cần phải đối xử tốt với nhau.”

“Chúng ta không cần đối xử tốt với nhau. Ít ra là không thêm chút nào

nữa.”

“Đúng thế,” anh cộc cằn trả lời, “Nhưng chẳng ai cần biết điều đó, phải

không?” Anh kéo cô vào trong vòng tay, tự hỏi cái quái gì khiến mình phải
nhảy với cô ấy lần nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.