TIỂU THƯ TINH RANH - Trang 219

Chương 16

Rõ ràng anh không thể. Dunford đang đi trên phố Bond, định bụng mua

một bó hoa tại cửa hàng trước khi đến quảng trường Grosvenor để gặp
Henry.

Rồi anh thấy họ. Chính xác là Henry và Ned. Khốn thật, anh đã bảo cô

phải đặc biệt tránh xa Tử tước trẻ Burwick rồi. Henry chỉ là một cô gái trẻ
mà Ned thấy hấp dẫn và có thể thấy cần để xây dựng danh tiếng của một kẻ
phong lưu thôi.

Dunford dừng lại, quan sát khi họ đang nhìn chăm chú vào cửa sổ một

hiệu sách. Họ xuất hiện thật hoàn hảo. Ned đang cười về điều Henry nói, và
cô tinh nghịch chọc cánh tay cậu ta. Trông họ cực kỳ vui vẻ với nhau.

Đột nhiên anh thấy thật hợp lý khi Henry đưa mũ cho Ned. Cậu ta là một

người trẻ tuổi, đẹp trai, độc thân và giàu có. Quan trọng hơn cả, cậu ta là
em của người bạn tốt nhất của Henry. Dunford biết ông bà Bá tước Worth
sẽ sẵn lòng chào đón Henry vào gia đình họ.

Dunford đã bị kích thích bởi tất cả sự quan tâm của mọi người dành cho

Henry tối qua, nhưng anh chưa từng chuẩn bị cho sự ghen tuông điên
cuồng đang xâu xé mình khi thấy cô nghiêng người và thì thầm điều gì đó
vào tai Ned.

Dunford đã hành động mà không nghĩ gì cả. Anh phải, sau đó anh nghĩ

lại, bởi anh sẽ không bao giờ cư xử như một kẻ quê mùa ngu ngốc nếu lý trí
của anh làm việc. Trong vài giây anh cố gắng để đứng ngay giữa họ.

“Xin chào, Henry,” anh nói, nở nụ cười vô tội với cô mà thậm chí không

cần giả vờ.

Cô nghiến răng, có lẽ để bắt đầu cho một lời khiển trách chua cay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.