TIỂU THƯ TINH RANH - Trang 227

Anh đã làm thế. Dunford đã đấu tranh với mong muốn này trong nhiều

tuần, và không thể phủ nhận sự cám dỗ từ cơ thể đang sẵn sàng của cô
trong tay anh. Lưỡi anh đưa vào miệng cô, thăm dò và nếm, lướt dọc theo
viền răng cô, mọi thứ có thể để mang cô gần anh hơn. Tay anh trượt trên
lưng cô, liều lĩnh, cố gắng để cảm nhận hơi ấm và hình dáng cơ thể cô bên
trong trang phục.

“Henry,” anh thì thầm, lướt môi trên má rồi tới tai cô.

“Chúa ơi, tôi muốn em. Em.” Anh cắn nhẹ dái tai cô. “Chỉ em mà thôi.”
Henry rên lên, tràn ngập cảm xúc không thể nói lên lời.
Lần trước anh hôn cô, cô cảm thấy trái tim anh không đập mạnh bởi sự

gần gũi như cơ thể anh. Nhưng giờ cô có thể cảm thấy tình yêu của anh. Nó
ở trong tay, trên môi, và tuôn trào từ đôi mắt anh. Dunford có thể không nói
ra, nhưng cảm xúc đó ở đây gần như có thể sờ thấy được trong không khí.
Đột nhiên, cô cảm thấy như thể mình đã nhận lời yêu anh. Chẳng sao cả khi
cô cố thể hiện cho anh thấy cảm giác của mình bởi anh cũng cảm thấy như
vậy.

Cô di chuyển trong vòng tay anh để có thể hôn vào tai anh như anh đã

hôn cô. Anh rùng mình khi lưỡi cô di chuyển trên mặt anh, cô nhanh chóng
rời ra. “Em xin lỗi,” cô nói, khá căng thẳng. “Em đã khiến ngài không hài
lòng? Em nghĩ nếu em thích thì ngài cũng thế. Em chỉ...”

Anh đặt tay che miệng cô. “Suỵt, cô quỷ con này. Nó thật tuyệt. Chỉ là

tôi không ngờ thôi.”

“Ôi em xin lỗi,” cô nói ngay khi anh bỏ tay ra. “Đừng xin lỗi,” anh cười.

“Chỉ cần làm lại thôi.”

Cô nhìn anh như muốn nói: Thật sao?
Anh gật đầu và sau đó, chỉ để trêu đùa cô, xoay đầu đến khi tai anh chỉ

cách cô vài inch. Henry cười, chủ yếu với chính mình, rồi nghiêng người về
phía trước lần nữa, ngập ngừng đưa lưỡi theo thùy tai anh. Cô cảm thấy xấu
hổ nếu dùng răng như anh đã làm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.