TIỂU THƯ TINH RANH - Trang 228

Dunford chịu đựng sự vuốt ve thiếu kinh nghiệm thú vị của cô lâu nhất

có thể, nhưng chưa đến một phút sau, ham muốn nóng bỏng khiến anh
không thể ngăn mình giữ lấy khuôn mặt Henry và kéo cô vào một nụ hôn
cháy bỏng khác.

Tay anh luồn vào tóc cô, kéo nó rối tung. Anh vùi mặt vào trong đó, hít

hà hương chanh đã khiêu khích anh hàng tuần nay. “Sao nó lại có mùi đó?”
anh lẩm bẩm, hôn dọc theo mái tóc cô.

“Tại sao... gì cơ?”
Anh cười khi thấy sự đam mê như sương mù bao phủ mắt cô. Cô ấy

đúng là một kho báu, không cần bất cứ kỹ xảo nào. Khi anh hôn cô, cô
không đáp lại. Henry có thể nhận ra thứ quyền lực mình có thể trùm lên
anh, nhưng anh chắc cô chẳng bao giờ dùng nó. Dunford cuốn một lọn tóc
cô vào ngón tay và dùng nó để cù vào mũi cô. “Sao tóc em lại có mùi
chanh như thế!”

Trước sự ngạc nhiên của anh, cô đỏ mặt. “Em dùng nước chanh khi gội

đầu,” cô thừa nhận. “Viola luôn nói nó khiến tóc sáng hơn.”

Anh nhìn cô khoan dung. “Thêm một bằng chứng nữa cho thấy em cũng

có những thiếu sót như phần lớn chúng ta, cô nàng tinh ranh ạ. Dùng chanh
để làm tóc nhạt màu. Chậc chậc.”

“Mái tóc là tài sản quý nhất của em,” cô ngượng ngùng nói. “Thế nên em

không bao giờ cắt ngắn. Nó sẽ tiện lợi nếu ngắn hơn khi ở điền trang
Stannage, nhưng em chỉ không thể tự làm điều đó. Em nghĩ mình đã làm
điều tốt nhất cho nó, cứ coi như đó là phần bình thường nhất trong con
người em đi.”

“Bình thường?” anh nói nhẹ nhàng. “Tôi không nghĩ thế.”

“Anh không cần phải tâng bốc em, Dunford. Em biết mình cũng khá hấp

dẫn, và em thừa nhận mình trông rất tuyệt trong bộ váy trắng tối qua,
nhưng...

Ôi trời, chắc anh nghĩ em đang bay bổng vì những lời khen ngợi.”
“Không phải.” Anh lắc đầu. “Tôi không nghĩ thế.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.