TIỂU THƯ TINH RANH - Trang 286

“Tôi cũng muốn em gặp một người, nếu em không thấy khỏe hơn vào

ngày mai.”

“Em thấy đỡ nhiều rồi. Cám ơn anh đã tới.”

Dunford cười, nụ cười bí hiểm lúc nào cũng khiến đầu gối cô nhũn như

bơ. Sau đó, khẽ nghiêng người chào, anh rời khỏi phòng.

“Cô có một chuyến thăm hỏi thú vị chứ?” Belle hỏi. “Không, đừng bận

tâm câu trả lời. Tôi có thể tự thấy rồi. Cô đang rất rạng rỡ.”

“Tôi biết phụ nữ không nên làm công việc buôn bán, Belle, nhưng nếu

có thể đóng chai nụ cười của anh ấy làm thuốc thì chúng ta sẽ giàu to đấy.”

Belle cười khoan dung khi vuốt thẳng váy. “Tôi cũng ngưỡng mộ

Dunford rất nhiều, nhưng tôi cảm thấy mình bắt buộc phải nói là nụ cười
của cậu ấy chỉ gần đặc biệt bằng của chồng tôi thôi.”

“Hừ,” Henry chế giễu. “Nói một cách khách quan thì ai cũng thấy nụ

cười của Dunford vượt trội hơn hẳn.”

“Quan điểm khách quan.”

Henry mỉm cười. “Những gì chúng ta cần là một người quan sát vô tư.
Chúng ta có thể hỏi Emma, nhưng tôi đoán cô ấy sẽ nói cả hai chúng ta

đều điên và Alex mới là người có nụ cười quyến rũ nhất.”

“Tôi hình dung điều đó có thể xảy ra,” Belle nói.

“Ừm, ừm.” Henry tung chăn trước khi nói, “Belle? Tôi hỏi cô một câu

được chứ?”

“Tất nhiên.”
“Nó gắn với cuộc sống hôn nhân.”

“Ồ,” Belle nói vẻ hiểu biết. “Tôi nghĩ cô có thể muốn nói với tôi về

chuyện đó. Bởi cô không có mẹ, tôi không biết cô có thể hỏi ai những câu
đó.”

“Ôi, không, không phải thế,” Henry vội nói, cảm thấy hai má nóng bừng.

“Chuyện đó tôi biết cả rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.