TIỂU THƯ TINH RANH - Trang 288

Henry liếm môi trầm ngâm, cảm giác nhẹ nhõm lan tỏa. Tất nhiên, chính

là thế. Anh dự định gặp người phụ nữ tên Christine Fowler vào tối thứ Sáu
để nói cô ấy hãy tìm một người đàn ông khác. Cô thích anh đã làm việc này
khi họ mới về London hơn, nhưng cô không thể trách nếu anh đã trì hoãn
việc khó chịu này. Henry chắc chắn người tình của anh không muốn chia
tay. Cô không thể tưởng tượng nổi có người phụ nữ nào lại muốn làm việc
đó với anh.

“John có người tình trước khi gặp cô không?” Henry tò mò hỏi. “Ôi, tôi

xin lỗi. Chuyện này riêng tư quá.”

“Không sao đâu,” Belle đáp. “Thực ra John không có người tình, nhưng

anh ấy không sống ở London. Việc này khá phổ biến ở đây. Tôi biết Alex
cũng có một cô nhưng anh ấy đã cắt đứt với cô ta ngay khi gặp Emma. Tôi
chắc Dunford cũng sẽ như vậy.”

Giọng Belle thuyết phục đến độ Henry không thể làm gì khác ngoài việc

tin tưởng cô ấy. Rốt cuộc đó là những gì cô muốn tin. Và từ tận đáy lòng
mình, cô biết đó là sự thật.

• • •

Dù chắc chắn Dunford vô tội, nhưng Henry vẫn thấy bồn chồn vào thứ

Sáu. Cô giật mình mỗi khi có ai đó nói với mình, một tiếng động nhỏ nhất
cũng khiến cô nhảy dựng lên. Cô mất tới ba tiếng để đọc một trang
Shakespeare, và nghĩ đến thức ăn thôi cũng đủ khiến cô phát ốm.

Dunford đến đón cô đi dạo như mọi ngày vào lúc ba giờ chiều, chỉ nhìn

thấy anh cũng khiến cô cứng lưỡi. Tất cả những gì cô nghĩ được chỉ là anh
sẽ đi gặp nhân tình vào tối nay. Cô tự hỏi không biết họ sẽ nói chuyện gì
với nhau. Trông cô ta thế nào? Có đẹp không? Có giống mình không? Lạy
Chúa, làm ơn đừng giống con, Henry nghĩ. Cô không hoàn toàn chắc tại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.