TIỂU THƯ TINH RANH - Trang 293

“Ờ, đúng là không hay,” Henry thừa nhận. “Nhưng tôi rất vui vì đã ở đây.

Cô là người họ hàng đầu tiên của Dunford mà tôi gặp.”

“Và cô là vị hôn thê đầu tiên của anh ấy mà tôi gặp.”

Trái tim Henry như ngừng một nhịp. “Tôi đoán là cô đùa.”
“Ôi trời,” Charlotte nói nhanh, mặt cô ấy chuyển sang màu hồng. “Tôi

phải đi và làm lại đây. Đôi khi những điều tôi nói khác xa những gì tôi
nghĩ.”

Henry cười, thấy hình bóng của mình trong người em họ này của

Dunford.

“Tất nhiên, cô là vị hôn thê đầu tiên, và ai cũng hy vọng là duy nhất của

anh ấy. Thật quá vui mừng khi nghe nói anh ấy đã đính hôn. Anh ấy lúc nào
cũng là một kẻ phóng đãng, và... ôi trời ơi, cô không thực sự muốn nghe
điều đó phải không?”

Henry cố cười lần nữa nhưng không thể. Điều cuối cùng cô muốn nghe

trong tối nay là chuyện về những ngày phóng túng chết tiệt của Dunford.

• • •

Caroline và Henry rời đi sau đó, Caroline quạt lấy quạt để trong xe và

tuyên bố, “Tôi thề sẽ không bao giờ tham dự buổi diễn nào thế này nữa.”

“Bà đã tham gia bao nhiêu buổi hòa nhạc thế này rồi?”

“Đây là lần thứ ba.”
“Người ta sẽ nghĩ giờ bà đã có được bài học cho riêng mình.”
“Phải,” Caroline thở dài. “Người ta sẽ nghĩ thế.”

“Sao bà vẫn đi nghe?”
“Tôi không biết. Những cô gái đó thực sự rất ngọt ngào, và tôi không thể

làm họ cảm thấy bị tổn thương.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.