TIỂU THƯ TINH RANH - Trang 31

“Tôi hiểu rồi.”
Henry cố đoán qua giọng nói nhưng rốt cuộc cô chẳng thể hiểu nổi anh

đang nghĩ gì. Cô đang đến rất gần với anh và cô biết điều đó. Một mặt, cô
muốn chỉ cho Dunford thấy anh không thích hợp với cuộc sống thôn quê.
Mặt khác, nếu cô khiến điền trang Stannage trở thành nơi thiếu nhân lực,
thiếu quản lý trầm trọng thì biết đâu anh sẽ sa thải phần lớn người làm và
bắt đầu lại từ đầu. Đó sẽ là một thảm họa.

Cô cau mày. Anh không thể sa thải cô được, đúng không nào? Ai mà

dám tự bỏ quyền giám hộ chứ.

“Sao lại dài mặt ra thế, Henry?”
“Ồ không có gì,” cô vội đáp. “Tôi chỉ đang tính toán một chút thôi. Lúc

nào làm toán trông tôi cũng thế.”

Cô ấy nói dối, Dunford nghĩ. “Thế cô đang tính cái gì vậy?”
“Ồ, giá cho thuê và các loại cây trồng, đại loại thế. Điền trang Stannage

đang hoạt động mà. Và tất cả chúng tôi đều làm việc rất chăm chỉ.”

Đột nhiên cuộc đối thoại về thức ăn chuyển sang một hướng khác. Cô ấy

đang cố dọa mình ư? “Không, tôi không biết điều đó.”

“Ồ vâng. Chúng ta có một số tá điền thuê đất, nhưng cũng có một số

người làm việc trực tiếp cho chúng ta, những việc như thu hoạch hoa màu
hay chăn nuôi gia súc. Cũng nhiều việc lắm.”

Dunford cười. Đúng là cô ấy đang cố dọa anh. Nhưng tại sao? Sẽ phải

tìm hiểu thêm về người phụ nữ kỳ quặc này mới được. Nếu cô ấy muốn có
chiến tranh, anh sẵn sàng đối phó, bất kể vẻ ngọt ngào và ngây thơ mà cô
ấy đang giả bộ.

Ngả người về phía trước, anh quyết chinh phục cô Henrietta Barrett này

theo cách mà anh đã chinh phục phụ nữ khắp nơi trên nước Anh.

Đơn giản chỉ cần chính anh là quá đủ.
Anh lại nở nụ cười chết người.
Henry không có cơ hội nào cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.