TIỂU THƯ TINH RANH - Trang 33

“Cô có những đặc điểm thường chỉ thấy ở đàn ông, nhưng lại đủ nữ tính

để không cắt tóc. Và thật sự là tóc cô khá đẹp.” Một ngón tay nữa giơ ra.

“Và cuối cùng...,” anh đưa thêm một ngón tay nữa ra, “... cách cô trả lời

về cái tên không hay lắm của mình là Henry.”

Cô mỉm cười yếu ớt.
Anh nhìn xuống bàn tay giờ đã xòe ra như một con sao biển. “Nếu từng

này chưa đủ để khiến cô thành một cô gái kỳ lạ thì tôi không biết thế nào
mới là đủ đấy.”

“Ồ!” cô ngập ngừng, “có lẽ tôi hơi kỳ quặc.”

“Ồ, đừng tự gọi mình là kỳ quặc, Henry. Để người khác nói thế nếu họ

thích. Cô cứ là bản thân mình. Như thế thú vị hơn nhiều.”

Cứ là chính mình. Henry khá thích điều đó. “Tên nó là Porkus.”
“Gì cơ?”

“Con lợn. Tôi là bạn tốt của nó mà.” Cô cười bẽn lẽn. “Tên nó là

Porkus.”

Dunford ngả đầu ra sau cười lớn. “Ôi, Henry,” anh thở mạnh. “Cô đúng

là một kho báu.”

“Tôi sẽ xem đó là một lời khen.”

“Đúng thế.”
Henry nhấp một ngụm rượu và quên mất mình đã uống nhiều hơn bình

thường. Người hầu bàn đã rót đầy ly sau mỗi ngụm rượu. “Có lẽ tôi đã
được giáo dục không bình thường,” cô nói một cách thiếu thận trọng, “Đó
là lý do tại sao tôi lại khác biệt thế.”

“Ồ?”

“Tôi không có nhiều bạn bè đồng trang lứa, nên tôi chẳng có nhiều cơ

hội để biết các cô gái khác trông như thế nào. Phần lớn thời gian tôi chơi
với con trai của người trông ngựa.”

“Anh ta vẫn ở Stannage chứ?” Dunford tự hỏi có lẽ cô ấy có một người

tình bí mật chăng. Biết đâu đấy. Cô ấy là một cô gái khác người mà. Liệu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.