TIỂU THƯ TINH RANH - Trang 38

Chương 3

Henry tỉnh giấc vào sáng hôm sau với cái đầu nặng trĩu. Cô ra khỏi

giường và vuốt nước lên mặt, tự hỏi sao lưỡi mình lại lạ thế. Rất lạ ấy.
Chắc là do rượu, cô nghĩ, rồi đưa lưỡi lên vòm miệng. Cô thường không
làm thế vào bữa tối nhưng Dunford đã ép cô ăn bánh mỳ với anh ta. Cô cố
đẩy lưỡi vào răng. Vẫn không hết cảm giác đó.

Cô kéo áo sơ mi và cái quần ống túm của mình, cột chặt tóc bằng dải nơ

xanh lá cây, rồi chạy lên cầu thang đúng lúc người hầu phòng đang đi đến
phòng của Dunford.

“Ồ chào Polly,” Henry nói, đứng chắn đường người hầu phòng. “Sáng

nay thế nào?”

“Chuông ở phòng ông chủ đang reo, thưa cô Henry. Tôi phải lên xem

ông ấy cần gì.”

“Để đấy cho tôi,” Henry cười nói.

Polly chớp mắt. “Được thôi,” cô hầu gái ấp úng, “nếu cô nghĩ...”
“Ồ tôi thực sự nghĩ thế đấy,” Henry ngắt lời, đặt tay lên vai Polly rồi

xoay người cô lại. “Thực ra là lúc nào tôi cũng nghĩ cả. Giờ thì sao cô
không đi tìm bà Simpson đi. Thế nào bà ấy cũng có việc cần làm đấy.”

Cô khẽ đẩy Polly và đợi đến khi cô hầu gái đi khuất xuống cầu thang. Cô

hít sâu và cố nghĩ ra những việc phải làm tiếp theo. Cô nửa muốn lờ đi
chuông gọi của Dunford, nhưng nếu anh ta lại rung chuông và hỏi sao
không ai trả lời thì Polly sẽ khai ra Henry đã chặn lại.

Henry đi thật chậm đến phòng Dunford để có thời gian nghĩ ra một kế

hoạch nào đó. Cô đưa tay gõ cửa phòng và dừng lại. Những người phục vụ
chẳng bao giờ gõ cửa phòng trước khi vào. Hay cô cứ đẩy cửa vào? Rốt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.