TIỂU THƯ TINH RANH - Trang 41

trên sự đau khổ của anh. Anh nheo mắt và nhìn cô kỹ hơn. Henry đang
chớp mắt và nhìn anh hết sức nghiêm túc.

Có lẽ cô ấy không thích thú trên sự đau khổ của anh. Có lẽ họ không đủ

nước tắm mỗi ngày thật. Anh chưa từng nghe đến những chuyện như thế
trước đây, nhưng có lẽ ở Cornwall ít mưa hơn những nơi khác trên nước
Anh.

Từ từ đã nào, đầu óc anh bắt đầu hoạt động. Đây là nước Anh. Lúc nào

chả có mưa, ở mọi nơi. Dunford nhìn cô ngờ vực.

Cô ấy đang cười.
Anh nói chậm rãi, “Thế bao lâu tôi được tắm một lần trong thời gian ở

đây, Henry?”

“Chắc là mỗi tuần một lần.”
“Tuần một lần thì không đủ,” anh đáp, cố tình nói bằng giọng nghiêm

trọng. Anh thấy cô có vẻ ngập ngừng. Tốt.

“Để tôi xem,” cô khẽ cắn môi dưới. “Đây là nhà của ngài, nên tôi nghĩ

nếu ngài muốn tắm nhiều hơn thì đó là quyền của ngài.”

Anh phải cố lắm để không thốt ra câu chửi thề, “Mẹ kiếp!”
Cô thở dài. Một tiếng thở dài não nuột. Cái cô gái không biết phép tắc,

phiền phức này làm như bị sức nặng của ba thế giới đè lên vai vậy. “Tôi
không muốn lấy nước của gia súc,” cô nói, “Thời tiết đang nóng dần, ngài
biết đấy, và....”

“Biết, tôi biết. Bọn gia súc cần sự mát mẻ.”

“Đúng thế. Năm ngoái một con lợn nái đã chết vì nóng. Tôi không muốn

điều này lặp lại. Thế nên tôi mới nói nếu ngài muốn tắm thường xuyên hơn
thì...”

Cô dừng lại, cũng khá lâu, và Dunford không chắc là mình muốn biết cô

sẽ nói gì tiếp.

“... ờ, tôi nghĩ mình sẽ bớt tắm đi vậy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.