TIỂU THƯ TINH RANH - Trang 44

Henry đoán sẽ không mất nhiều thời gian để thoát khỏi Dunford như dự

tính ban đầu. Ra ngoài mà không tắm chẳng dễ chịu chút nào. Nhưng hy
sinh một chút như vậy cho Stannage cũng chẳng sao, bên cạnh đó, cô cảm
thấy việc mình thiếu sạch sẽ gây khó chịu cho Dunford còn nhiều hơn cả
cô.

Cô đi về phía phòng ăn nhỏ. Bữa sáng vẫn chưa sẵn sàng nên cô lại vào

bếp. Bà Simpson đang đứng trước bếp lò, lắc xúc xích trong một cái chảo
nhỏ để không làm chúng bị cháy.

“Xin chào Simpy.”
Bà quản gia quay người lại. “Henry, Cô làm gì ở đây? Tôi nghĩ cô đang

bận tiếp vị khách mới của chúng ta cơ.”

Henry trợn mắt. “Ngài ấy không phải khách, Simpy. Chúng ta mới là

khách ấy, nhất là tôi. Bác còn có việc làm ở đây.”

“Thật là khó cho cô.”
Henry chỉ cười, sẽ là thiếu thận trọng nếu để cho bà Simpson biết sáng

nay cô đã vui thế nào. Ngừng một lúc, cô nói, “Bữa sáng thơm quá, Simpy
ạ.”

Bà quản gia ngạc nhiên nhìn cô. “Nó vẫn như mọi khi mà.”

“Chắc tại hôm nay tôi thấy đói hơn. Và tôi sẽ ăn thật no, bởi ông chủ, thế

nào nhỉ, ăn uống đơn giản lắm.” Bà Simpson chậm rãi xoay người lại.
“Henry, cô đang định nói cái quái gì với tôi thế?”

Henry nhún vai. “Ngài ấy muốn ăn cháo vào buổi trưa.”
“Cháo á! Henry, nếu đây là một âm mưu điên rồ của cô thì...”

“Gì cơ Simpy. Bác nghĩ tôi dám làm vậy sao? Bác biết tôi ghét cháo thế

nào mà.”

“Được thôi. Tôi sẽ nấu cháo. Nhưng tôi sẽ nấu món gì đó thật đặc biệt

cho bữa tối.”

“Thịt cừu nhé.”

“Thịt cừu?” bà Simpson trợn mắt ngạc nhiên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.