TIỂU THƯ TINH RANH - Trang 50

quá tuyệt với cô. Vào bữa tối, anh đúng là người bạn tâm tình đáng yêu khi
hỏi han về thời thơ ấu của cô và cười với những giai thoại của cô bé lớn lên
ở trang trại.

Nếu anh không có quá nhiều ưu điểm như vậy thì việc đẩy anh rời trang

trại sẽ dễ hơn rất nhiều. Nhưng dù cho anh có dễ thương cỡ nào thì cũng
không thể làm thay đổi thực tế là anh có quyền bắt cô rời điền trang
Stannage, Henry nghiêm khắc nhắc nhở bản thân. Cô rùng mình. Cô biết
làm gì nếu phải rời xa ngôi nhà yêu quý này? Cô chẳng biết gì cả, chẳng
biết gì về thế giới rộng lớn ngoài kia.

Không, cô phải tìm cách khiến anh ta rời khỏi Cornwall. Cô phải làm

thế.

Quyết tâm của Henry lại được củng cố, cô đặt lược xuống và đứng lên.

Cô chuẩn bị lên giường thì phải ngừng lại vì cái dạ dày đang sôi lên sùng
sục. Chúa ơi, cô thấy đói. Kế hoạch buộc anh phải rời đi vì đói thật hoàn
hảo ngoại trừ việc chính cô cũng chết vì đói mất.

Quên nó đi nào Henry, cô tự nhủ.

Bụng cô lại sôi lên.
Cô liếc nhìn đồng hồ. Nửa đêm rồi. Cả ngôi nhà hoàn toàn yên tĩnh. Cô

có thể đi xuống bếp, lấy ít đồ ăn rồi đem về phòng. Cô có thể làm việc đó
trong vài phút thôi. Không buồn mặc áo khoác, cô rón rén rời khỏi phòng
và đi xuống cầu thang.

• • •

Khốn kiếp thật, anh cũng thấy đói. Dunford nằm trên giường mà không

sao ngủ được. Bụng anh đang sôi réo. Henry đã lôi anh đi khắp cái vùng
quê này cả ngày khiến anh kiệt sức, rồi cô ta tươi cười mời anh ăn cháo và
thịt cừu già lạnh ngắt.

Thịt cừu nguội ư? Khỉ thật. Mùi của nó đã tệ lắm rồi, lại còn nguội nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.