TIỂU THƯ TINH RANH - Trang 54

Vẫn không có động tĩnh gì.
Cô có dám không?

Có chứ
Cô vặn tay nắm cửa và bước vào phòng. Dunford đang ngủ. Rất say.

Henry gần như thấy có lỗi trước việc mình sắp làm. “Chào buổi sáng!” cô
cố nói với giọng vui vẻ.

Anh vẫn nằm im.

“Dunford?”
Anh lầm bầm cái gì đó, nhưng chẳng có vẻ gì là sẽ thức dậy cả.
Cô tiến đến gần hơn và thử lại. “Chào buổi sáng!”

Anh lại nói gì đó và lăn người, quay về phía cô.
Henry nín thở. Chúa ơi, Dunford thật đẹp trai. Giống mẫu đàn ông chẳng

bao giờ để ý đến cô ở các buổi khiêu vũ vậy. Một cách vô thức, cô đưa tay
chạm vào đôi môi mịn màng của anh, rồi chạm vào môi mình và lùi lại. Cô
giật mình như thể bị bỏng, một cảm giác kỳ lạ ngay cả khi cô không chạm
vào anh.

Henry, can đảm lên. Cô nuốt nước bọt và lại đưa tay ra, thận trọng lay

vai anh. “Dunford? Dunford?”

“Ừm!” anh nói, giọng ngái ngủ. “Tóc đẹp đấy.”
Henry vội đưa tay lên tóc. Anh ta đang nói về mình à? Hay anh ta nói với

mình? Không thể nào. Anh ta vẫn ngủ mà.

“Dunford?” cô gọi lại.

“Ngon đấy,” anh lẩm bẩm.
Giờ thì cô biết anh đang nói về mình.
“Dunford, đến lúc dậy rồi.”

“Yên nào, cưng, và trở lại giường đi.”
Cưng? Ai là cưng ở đây?
“Dunford...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.