TIỂU THƯ TINH RANH - Trang 64

“Cám ơn đã nhắc tôi. Tôi chắc sự khác biệt sẽ nói lên tất cả.”
“Các mối nguy hiểm khi sống ở trang trại,” cô hớn hở nói. “Tôi ngạc

nhiên là nó lại bẩn thế đấy. Chúng tôi đã cố giữ sạch chỗ này.”

Dunford muốn nhắc Henry nhớ tới cách mà cô xuất hiện cùng với cái

mùi khó chịu hai hôm trước, nhưng dù có kích động đến đâu thì bản chất
quý ông trong anh cũng không cho phép anh làm vậy. Anh nghi ngờ nói,
“Ở trong chuồng lợn á?”

“Lợn không bẩn như mọi người vẫn nghĩ đâu. Chúng thích bùn và chỉ

thế thôi, chứ không thích...,” cô nhìn xuống chân anh, “... ngài biết đấy.”

Anh nhếch mép, “Tốt quá?”

Cô đặt tay lên hông và nhìn xung quanh.
Họ đang xây một bức tường đá để nhốt lợn, nhưng nó hơi thấp. Nó đã

được xây lâu rồi bởi cô cho làm móng khá vững. Móng yếu sẽ đổ ngay.

“Mọi người đâu cả rồi nhỉ?” cô lẩm bẩm.

“Đang ngủ, nếu họ biết điều gì tốt cho bản thân,” Dunford đáp ngay lập

tức.

“Tôi nghĩ hay chúng ta cứ bắt đầu,” cô ngập ngừng.
Lần đầu tiên từ sáng tới giờ, anh cười thoải mái. “Tôi chẳng biết tí tẹo gì

về xây tường cả, nên tôi ủng hộ việc chờ.”

Anh ngồi xuống bức tường xây dở, trông có vẻ khá hài lòng. Henry,

không muốn để anh biết mình nghĩ anh đúng, cô đi ngang chỗ đang xây dở
đến đống đá. Cô cúi xuống và nhặt một viên lên.

Dunford nhướng mày, biết là mình nên giúp cô một tay nhưng anh thực

sự không muốn làm vậy. Cô ấy khỏe một cách đáng ngạc nhiên.

Anh đảo mắt. Sao điều gì về cô ấy cũng khiến anh ngạc nhiên nhỉ? Tất

nhiên là cô ấy có thể nâng một tảng đá lớn. Cô ấy là Henry mà. Khéo cô
còn nâng được cả anh ấy chứ. Anh quan sát cô nâng tảng đá lên bức tường
và đặt nó xuống. Cô thở ra và lau trán, rồi nhìn anh trừng trừng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.