TIỂU THƯ TINH RANH - Trang 75

“Lúc đấy ngài làm gì?”
Mắt anh tối sầm lại trước khi trả lời, “Cô không muốn biết đâu.”

Lần này thì cô tin.

• • •

Hơn một giờ sau, khi cả hai đã tắm táp sạch sẽ, Henry và Dunford gặp

nhau ở bếp cùng đĩa bánh quy gừng của bà Simpson. Trong khi họ đang
bận ăn thì Yates tới.

“Sáng nay có thư cho ngài, thưa ông chủ,” ông nói, “Từ luật sư của ngài.

Tôi để nó trong phòng làm việc.”

“Tuyệt!” Dunford đáp, đẩy ghế và đứng dậy. “Chắc là các giấy tờ còn lại

liên quan đến điền trang Stannage. Tôi nghĩ là bản sao di chúc của Carlyle.
Cô có muốn xem không, Henry?” Anh không biết liệu cô có cảm thấy bị
xem thường không khi tất cả tài sản được trao cho anh.

Thật ra thì Henry không có quyền thừa kế, nhưng thế không có nghĩa là

cô chẳng hề thấy buồn vì điều đó. Với việc đề nghị cô cùng đọc di chúc,
Dunford muốn cô biết cô vẫn là một phần quan trọng của điền trang
Stannage.

Henry nhún vai theo anh vào phòng. “Nếu ngài muốn thế. Tôi nghĩ

chẳng có gì đâu. Mọi thứ là của ngài.”

“Chẳng nhẽ Carlyle không để lại gì cho cô ư?” Dunford nhướng mày

ngạc nhiên. Thật vô lương tâm nếu không để lại gì cho cô gái trẻ bơ vơ
không xu dính túi này.

“Có thể là ngài ấy nghĩ ngài sẽ chăm lo cho tôi.”
“Tôi hứa sẽ để cô sống thoải mái nhất, và đây sẽ luôn là nhà của cô,

nhưng Carlyle cũng phải để lại cho cô cái gì chứ. Tôi chưa gặp ngài ấy bao
giờ. Sao ngài ấy có thể tin tưởng tôi được chứ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.