TIỂU THƯ TINH RANH - Trang 84

và chấp nhận nó. Phần lớn họ còn tỏ ra rất tôn trọng cô. Nhưng những
người lạ không nghĩ thế.

Và Truro là nơi tệ nhất. Mặc dù nó không phổ biến như ở thế kỷ trước,

nhưng những tín đồ thời trang vẫn ở đó. Cô có thể nghe thấy tiếng họ thì
thào sau lưng mình. Những quý bà thời trang sẽ cười vào bộ váy của cô.
Đàn ông thì cười thầm với cách cư xử thiếu nữ tính của cô. Rồi sau đó, một
người nào đấy sẽ kín đáo nói với họ rằng cô là Henrietta Barrett, nhưng lại
thích cái tên con trai Henry và lúc nào cũng diện quần ống túm.

Không, cô hoàn toàn không muốn đến Truro.
Dunford không biết điều này. Anh nói, “Nhưng tôi chưa đến đó bao giờ.

Cô hãy đưa tôi đi một vòng nhé.”

“Tôi, tôi không đi đâu, Dunford.”

Anh nheo mắt nhận ra cô có vẻ không thoải mái. Thành thực mà nói lúc

nào cô cũng không thoải mái trong những bộ váy xấu xí đó, nhưng lần này
thì đặc biệt hơn. “Thật chứ, Henry, nó sẽ không tệ thế chứ. Tôi rất thích có
cô đi cùng,” anh cười với cô.

Cô chịu thua. “Thôi được.”
“Vậy mai nhé?”

“Ngài muốn sao cũng được.”
Ngày hôm sau, Henry cảm thấy bụng mình cuộn lên khi xe của họ gần

đến Truro. Chúa ơi, sẽ khủng khiếp lắm đây. Vẫn luôn ghét phải xuống thị
trấn, nhưng đây là lần đầu cô thấy muốn ốm như thế này. Cô thậm chí
không thèm cố lừa dối bản thân rằng chẳng có gì phải sợ khi đi cùng người
đàn ông vui vẻ đang ngồi cạnh mình.

Dunford đã là bạn cô, khốn thật, và cô không muốn mất anh. Anh ấy sẽ

nghĩ gì khi nghe mọi người bàn tán về cô? Khi nghe thấy một quý cô thì
thầm bình luận về chiếc váy cô mặc, những điều cô biết chắc chẳng hay ho
gì? Liệu anh có xấu hổ về cô? Liệu anh có thấy khó chịu đi cùng cô? Henry
thực sự không muốn biết thêm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.