TIỂU THƯ TINH RANH - Trang 87

Cô thở dài, đột nhiên muốn ra khỏi cửa hàng ren. Họ đi qua một cửa

hàng mũ, một hiệu sách, một cửa hàng rau, sau đó Dunford bất ngờ kêu lên,
“A, nhìn này, Henry. Một hàng quần áo. Đúng thứ tôi cần.”

Cô nhăn trán bối rối, “Tôi nghĩ cửa hàng đó chỉ bán đồ phụ nữ thôi,

Dunford.”

“Tuyệt!” Anh kéo mạnh tay cô và lôi cô qua cửa. “Tôi cần mua đồ cho

em gái.”

“Tôi không biết ngài có em gái đấy.”
Anh nhún vai. “Tôi nhớ mình đã nói còn nhiều điều cô chưa biết mà.”

Cô nhìn anh hằn học. “Tôi sẽ đợi ở ngoài. Tôi ghét các cửa hàng quần

áo.”

Anh không nghi ngờ điều đó, “Nhưng tôi cần cô giúp, Henry. Cô cùng cỡ

người với em tôi.”

“Nếu tôi không cùng cỡ chính xác thì chẳng thể vừa đâu.” Cô lùi lại một

bước.

Dunford nắm tay Henry, mở cửa và đẩy cô vào. “Tôi chấp nhận điều đó,”

anh vui vẻ nói.

“Xin chào!” anh cất giọng gọi người bán hàng. “Chúng tôi cần một hoặc

hai bộ váy cho em gái tôi đây,” anh chỉ vào Henry.

“Nhưng tôi không...”

“Im nào, quỷ con. Nói vậy sẽ dễ hơn.”
Henry cũng thấy vậy. “Thôi được,” cô nhún vai. “Tôi nghĩ đây là việc

cần làm giúp bạn bè.”

“Đúng thế,” Dunford đồng ý, nhìn cô từ trên xuống với vẻ kỳ lạ. “Tôi

nghĩ thế.”

Bà thợ may nhanh chóng đánh giá chất lượng và đẳng cấp trang phục của

Dunford, vội chạy tới phục vụ. “Tôi có thể giúp gì ngài,” bà nói.

“Tôi muốn mua vài bộ váy cho em tôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.