TIM TÍM NHƯ HOA DẠI - Trang 18

Thái cười. Gương mặt của Thái thật hiền và có một vẻ gì khiến ai cũng thấy
mến. Đôi mắt của Thái đen, sâu và buồn. Đoan cảm thấy khó có thể nói
những lời chào hỏi khách sáo với cô bạn mới, nên chỉ biết im lặng và cười.
Huyền lên tiếng :
- Thái cũng người cùng quê với mình, nhưng ở tận Vạn Giả cơ. Ở trên
Sàigòn, Thái trọ nơi nhà bà dì. Hôm qua Huyền đi chợ Đầm gặp Thái, hắn
rủ bữa nay về nhà chơi cho biết. Sẵn bọn mình hẹn nhau đi chơi, thôi thì
kéo nhau đến nhà Thái luôn. Lâu ngày cũng nên đi xe lửa để đổi không khí
một chút, đồng ý không ?
Cả bọn nhìn nhau dọ ý. Đoan nói :
- Sao cũng được. Nhưng sợ cả lũ kéo đến nhà Thái rồi có gì phiền không ?
Thái vội nói :
- Không đâu, chính Thái muốn mời các bạn đến mà ! Nhà Thái có một
vườn dừa, tha hồ ăn. Có một cái ao để câu cá và bơi xuồng. Các bạn muốn
làm gì cũng được. Ba má Thái rất thích có bạn trẻ chúng mình về chơi.
Giang vui mừng :
- Tôi xin hoan nghênh trước. Tôi rất khoái chèo xuồng. Còn phần leo cây
dừa đã có thằng Văn lo.
Hướng kêu lên :
- Tao nữa chứ ! Văn mày ở dưới đỡ và bổ dừa, tao leo lên hái dừa cho.
- Như thế là ai cũng bằng lòng đi rồi há ! Đoan nói. Đoan thì đi đâu cũng
được. Nhưng phải vào xin phép lại đã. Má và chị Thúy vẫn nghĩ là tụi mình
đi Suối Dầu.
Đoan gặp má trong nhà bếp. Cả chị Thúy cũng vừa mới đi vào, tay cầm
một bó rau mới cắt sau vườn. Má bằng lòng ngay khi nghe Đoan xin đi Vạn
Giả. Chi. Thúy suýt soa :
- Đoan được đi xe lửa bằng thích nhé ! Nhưng nhớ chiều phải về sớm đấy.
Đoan đáp, mặt thản nhiên :
- Tại tụi nhóc ưa rủ đi chơi thì em đi, chứ sao em chả thấy hứng thú gì hết
chị Thúy à.
- Tại sao lạ vậy ?
Đoan lắc đầu, sắp sửa lại những vật dụng trong chiếc giỏ mây, nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.