TÌNH BUỒN - Trang 100

một người. Ông trợn mắt nhìn hai mẹ con rồi gật gù:
- Tất cả bọn đàn bà đều là yêu tinh. Tinh mẹ và tinh con, tinh trẻ và tinh
già.
ông lại cười sặc sụa:
- Mày, mày chính là tinh con. Một ngày nào đó, bọn đàn ông sẽ mê mệt
mày, nhớ đó. Nếu vớ được một thằng trọc phú nào, hãy nắm thắt lưng giữ
chặt đừng cho nó thoát, đừng lấy chồng nghèo mà khổ trầy cái đầu nghe
mầy.
Phương Trúc kêu lên:
- Minh Viễn, anh nói gì bậy bạ vậy? Tỉnh lại đi anh.
ông ta ụa mấy cái:
- Tỉnh hả? Phải tỉnh chớ, lúc cần tỉnh không tỉnh, lúc cần ngủ không ngủ!..
Ụa...
Phương Trúc định đi lấy khăn ướt lau cho ông nhưng bị giữ chặt. Bà tức tối
hỏi:
- Tại sao anh phải uống rượu say như vậy?
- Say hả, lầm rồi. Tôi đâu có saỵ Trên đời này không rượu nào có thể làm
cho người ta say được trừ phi người ta muốn dùng đau khổ để làm say
mình. Cũng như trên đời này, không có rượu nào giúp người ta hiểu rõ sự
tình, chỉ sợ họ không muốn hiểu mà thôi. Kẻ nào không rõ sự tình thì chính
kẻ ấy hiểu đời nhiều nhất. Chính tôi, không cần say cũng hiểu được mọi
việc nên rốt cuộc chẳng còn hiểu được gì.
Phương Trúc ngắm chồng, bà ngờ vực về những câu nói ấy. Rất có thể ông
giả vờ say để sỉ nhục mẹ con bà. Nhưng, vừa nói dứt lời thì ông ngã lăn
xuống tấm tatami, nằm bất động rồi ngáy khò khò. Phương Trúc cúi xuống
gọi và lắc ông mấy cái nhưng vô hiệu quả. Bà thở ra, đi lấy mền đến đắp
cho chồng rồi bảo Hiểu Đan:
- Con hãy đi làm bài đi, cha không sao đâu, ổng nằm chút sẽ tỉnh.
Hiểu Đan dạ rồi trở về phòng. Phương Trúc ngồi xuống bên chồng, hai tay
ôm mặt lẩm bẩm:
- Ước gì mình có một ly rượu, uống vào cho say để không còn biết gì.
Nhưng chẳng lẽ không có rượu nào có thể làm người ta say được sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.