TÌNH BUỒN - Trang 114

QUỲNH DAO

Tình buồn

Dịch giả: Liêu Quốc Nhĩ

Chương 14

Sương Sương cho xe chạy từ từ, theo chiếc gắn máy đằng trước. Trời tuy
tối nhưng nàng vẫn thấy rõ Hiểu Đan tựa má vào lưng Như Phong, hai tay
đặt lên vai chàng. Nàng mím môi thật chặt, mồ hôi tay toát ra. Trong đầu
nàng thoáng một ý nghĩ độc ác, chỉ cần nhấn thêm ga thì chiếc xe gắn máy
kia sẽ như thế nào? Chắc chắn cặp tình nhân ấy sẽ nát bẹp, và tình buồn của
nàng cũng nát luôn. Xe nàng mỗi lúc một gần xe Như Phong. Khi chỉ còn
cách chừng một thước, nàng thắng gấp lại rồi úp mặt lên tay lái, toàn thân
ướt đẫm mồ hôi. Cho đến lúc nàng ngẩng đầu lên, Như Phong đã bỏ xa
nàng. Hiểu Đan vẫn vô tư áp má vào lưng Như Phong. Nàng có ngờ đâu
trước đó vài phút, nàng có thể chết một cách thảm thương.
Sương Sương lau mồ hôi trán rồi tiếp tục cho xe chạy. Nàng cảm thấy tay
chân rũ liệt, đầu óc bần thần. Chiếc xe giống chủ chậm rãi chạy về phía
trước như mệt mỏi.
Như Phong bỗng dừng lại trước một con hẻm, Hiểu Đan bước xuống.
Sương Sương bớt vận tốc, chăm chú theo dõi. Hiểu Đan nói gì với Như
Phong rồi vẫy tay tạm biệt, Như Phong kéo tay nàng lại, hai người âu yếm
nhìn nhau. Họ cứ dùng dằng nhìn nhau cười, và cứ thế chừng mấy phút.
Mấy phút với Hiểu Đan và Như Phong chỉ bằng một giây, nhưng với Sương
Sương thì mấy trăm thế kỷ.
Hiểu Đan vừa khuất vào hẻm, Sương Sương liền nhấn ga vọt nhanh đến
đậu bên xe Như Phong. Chàng vẫn đứng đó nhìn vào con hẻm một cách si
dại, Sương Sương ló đầu ra cửa xe cười mỉa, Như Phong giật mình quay
lại, bắt gặp ánh mắt lạnh lùng của nàng. Nàng hỏi:
- Nè anh, người ta đã đi khuất rồi mà anh còn tiếc nỗi gì nữa?
Như Phong chau mày:
- Em đến đây làm gì?
Sương Sương hếch mũi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.