TÌNH BUỒN - Trang 121

chàng, úp mặt vào ngực chàng nức nở khóc:
- Anh ơi! Anh ơi!
Như Phong vỗ về lên lưng nàng. Chàng xót thương hỏi:
- Khỏe chưa em? Thôi đi rửa mặt nhé.
Nàng gật đầu không đáp. Chàng dắt nàng vào phòng tắm, mở vòi nước lấy
khăn thấm nước đắp lên đầu nàng và dịu giọng hỏi:
- Tỉnh chưa em?
Sương Sương nhìn chàng gật đầu:
- Để anh đi kêu con Kim lên lo cho em tắm khỏe nhé.
Chàng đến mở nước vào bồn tắm rồi xuống lầu đánh thức con Kim. Chàng
đến nói với Mộc Thiên:
- Thưa dượng, con định dọn nhà ở nơi khác.
Mộc Thiên chậm rãi đốt thuốc, nhìn Như Phong dò xét hỏi:
- Như Phong, thật sự Sương Sương không sánh kịp Hiểu Đan sao?
- Thưa dượng, cháu không thể có một kết luận nào về sự so sánh giữa hai
người vì mỗi người đều có một cá tính và đặc điểm khác nhau. Về sắc đẹp,
con xin thú thật Sương Sương đẹp hơn Hiểu Đan nhiều. Nhưng, về phương
diện khác thì...
Mộc Thiên thở dài:
- Dượng hiểu, phải chăng chỉ vì duyên nợ!
- Thưa dượng, con định dời nhà và xin thôi việc ở Thái An.
Mộc Thiên lấy điếu thuốc khỏi miệng:
- Tại sao?
- Cháu không còn thích làm nghề thương mại nữa. Vả lại, hoàn cảnh gần
đây cháu thấy hơi bất tiện, cháu cứ nghĩ là đã lớn mà còn ăn bám dượng
hoài đâu được. Bởi vậy, cháu định đi dạy học hay viết báo để kiếm ăn qua
ngày.
Mộc Thiên ấn mạnh tay lên vai Như Phong:
- Cháu nghĩ thế chỉ vì dượng đã nói với cháu những lời hôm trước chứ gì?
Thôi, hãy quên đi, đừng nhắc nữa. Công ty hiện đang cần những người tài
ba như cháu. Ngoài cháu ra, không còn ai có thể đủ sức để điều khiển, phát
triển công ty được. Dượng không bao giờ bằng lòng việc cháu dọn nhà đi ở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.