TÌNH BUỒN - Trang 211

- Con đi đâu mà giờ này mới về? Nói mau cho mẹ biết!
Nàng cúi đầu đáp thật khẽ:
- Con... đi dạo mát.
- Đi dạo mát! Con muốn gạt cả mẹ nữa à? Dạo mát gì mà từ lúc ăn cơm tối
xong cho đến giờ?
- Da...
- Con đã đi đâu, nói mau lên.
- Con có đi đâu, chỉ đi dạo mát thôi mà mẹ.
Vẫn cái nhìn sắc bén ấy, bà đảo sang vú già:
- Vú tìm gặp Phương Trúc ở đâu?
Vú già liếc nhanh Phương Trúc một thoáng rồi quay sang nhìn mẹ nàng.
Vốn sợ mẹ nàng từ lâu nên vú già do dự giây lát rồi rụt rè đáp:
- Bên bờ sông.
Nét mặt mẹ Phương Trúc càng nghiêm khắc hơn, bà hỏi:
- Bên bờ sông! Tối như thế mà nó còn đứng bên bờ sông làm gì?
Vú già nuốt nước bọt:
- Cô đang... đang... cô đang...
- Vú! Vú không nên giúp nó nói dối
- Cô đang xem trăng.
Mẹ nàng nhíu mày:
- Xem trăng! Một mình nó à?
Câu hỏi vặn ấy khiến vú già không mấy yên tâm:
- Cộ. cô...
Bỗng Phương Trúc ách xì một cái. Vú già quay nhìn nàng, nhân cơ hội ấy
bà đánh trống lảng:
- Coi, cảm rồi đó. Ai bảo ra bờ sông hóng gió làm gì, thôi mau đi nằm nghỉ
đi.
Mẹ nàng không buông tha:
- Vú, tôi đã hỏi nó đứng xem trăng với ai ngoài bờ sông?
Phương Trúc ách xì, vú già ngẩng đầu lên, dường như có một quả trứng lớn
đang chặn giữa cổ bà nên khó khăn lắm mới thối được mấy tiếng:
- Cô xem trăng một mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.