TÌNH BUỒN - Trang 224

- Anh sợ số mệnh.
- Số mệnh?
Chàng nâng cằm nàng lên, say sưa nhìn vào ánh mắt:
- Vâng, số mệnh. Anh thích em lắm, vì quá thích em nên sợ làm hại đời em.
Ngày nào anh cũng chờ em ở quán nước đầu làng chỉ vì muốn thấy em, chỉ
cần thấy em thôi. Thế rồi, đêm hôm ấy sương rơi nhiều mà em vẫn lặng
đứng chưa về, anh có linh tính là em đang đứng chờ anh, đang gọi anh.
Nàng mỉm cười:
- Mộc Thiên! Em đã gọi anh bằng quả tim hôm ấy. Em cũng có linh tính là
nếu đứng mãi đó không về thì anh sẽ đến, sẽ đến với em. Quả thật anh đã
đến, đã bước vào hồn em thật sự, xem thế, linh tính của chúng mình tuy hai
mà một phải không anh?
- Tình yêu mình sẽ ra sao? Chúng mình phải làm sao đây em?
Chàng cắn môi nhìn nàng. Lương tâm chàng đang cắn rứt mãnh liệt.
Giọng chàng khàn đi:
- Phương Trúc, em hiền quá! Em ngây thơ quá. Anh muốn nói cho em biết
một điều...
- Đừng anh! Đừng nói gì hết. Em sợ hạnh phúc hiện tại chúng mình mất đi
bây giờ. Em biết anh đang nghĩ gì, lo gì, em biết hết. Anh đừng sợ em sẽ đủ
can đảm để đối phó với những vấn đề làm cản trở tình yêu chúng tạ Mẹ em
không thể nào cưỡng bách em lấy một người mà em không hề yêu. Anh
đừng buồn vì việc của em, đừng nghĩ gì về cái thằng ngốc họ Cao ấy. Anh
chỉ cần biết có hiện tại, hiện tại có em, có tình yêu chúng mình. Em thừa
can đảm, chẳng lẽ, anh không có can đảm để đối phó sao?
Chàng ngơ ngác:
- Gia đình họ Cao? Can đảm?
- Dạ! Gia đình họ Cao, gia đình mà mẹ em buộc em phải về làm dâu đó
anh. Em ghét họ, nhưng cha em đã hứa gả em từ khi em còn nhỏ. Hôn ước
là chuyện cũ ngày xưa, bây giờ là thời đại tự do luyến ái, tự do kết hôn thì
nó còn giá trị gì nữa phải không anh. Mẹ em khó lắm. Tuy nhiên em cương
quyết chống lại dù bất cứ giá nào. Anh hãy giúp em có nhiều can đảm đi
anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.