TÌNH BUỒN - Trang 229

- Thôi con về trước đi và nói với mẹ con là thời buổi chiến tranh việc hôn
nhân càng đơn giản càng tốt. Gia đình bên này không chuẩn bị của hồi môn
gì cả và gia đình bên đó cũng đừng đặt nặng vấn đề lễ nghi cho lắm. Còn
ngày cưới càng sớm càng tốt. Tháng chạp thường hay bận rộn thôi chọn
ngày nào trong tháng 11 đó cũng được. Bao giờ gia đình bên đó chuẩn bị
xong thì bên này cũng xong. Con hiểu chưa, nghe rõ chưa?
Cao Đệ gật đầu lia lịa:
- Hiểu... hiểu... hiểu.
- Vậy con về trước đi, mẹ không giữ con lại ăn cơm tối vì đêm hôm đi
đường mẹ không yên tâm. Con hãy bỏ qua chuyện Phương Trúc nói khi
nãy, em nó đùa đó, con về nói với mẹ là ngày mai mẹ sẽ đến thăm bà nhé.
Những gì cần thiết trong buổi hôn lễ, ngày mai mẹ sẽ bàn với mẹ con kỹ
hơn. Con biết chưa.
- Dạ biết... biết rồi.
- Vậy thì con về đi.
Tiễn Cao Đệ ra khỏi cửa, bà quay lại thấy Phương Trúc đang ngồi sững trên
ghế mặt mày đầy nước mắt. Bà quát lớn:
- Đứng dậy, Trúc.
Nàng làm theo như một cái máy.
- Lại đây.
Nàng chậm rãi bước đến.
- Qùy xuống.
Nàng ngẩng lên nhìn bà như muốn xin tha thứ, bà gằn giọng:
- Mẹ bảo con quỳ xuống.
Mắt bà như mũi tên lửa xuyên qua đầu óc nàng nên nàng lẳng lặng qùy
xuống.
- Ngước mặt lên nhìn bàn thờ.
Bà tiếp tục với giọng run run.
- Đây là bàn thờ của cha con. Tổ tiên dòng họ Lý đều nhìn thấy con. Con
đã làm mất đi thể diện của dòng dõi nhà mình. Bây giờ con hãy nói thật đi,
trưa này con đi đâu?
Nàng im lặng. Mặt tái xanh không còn tí máu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.