TÌNH BUỒN - Trang 277

Nàng khóc lóc một hồi rồi tiếp:
- Đợi mãi như thế này nữa chắc tôi phải điên lên. Tôi phải đi tìm, phải đến
Côn Minh tìm anh ấy.
Vú hoảng hốt:
- Cô điên rồi sao? Đường đây tới Côn Minh đâu phải là gần. Làm thân con
gái lại thai nghén nữa mà đi đến đó thì chỉ có cách là đi tự tử chớ đi đâu?
- Mặc kệ tôi, tôi phải đi tìm Mộc Thiên, nói là làm. Tôi có chết trên đường
đi cũng được, quyết phải đi tìm, không thể ngồi đây chờ được nữa.
Vú hét lên:
- Tôi nhất định không cho cô đi. Cô điên rồi!
Nàng cương quyết:
- Tôi nhất định đi, không ai cản được. Tôi có tiền, đủ tiền để chi phí trong
chuyến đi này. Tiền anh ấy để lại cho tôi. Tôi không thể ngồi đây chờ cho
đến bạc đầu được.
Vú già trợn to mắt:
- Cô đừng khùng như vậy. Có lẽ ngày mai cậu ấy về rồi đó.
Nàng lồng lộn lên:
- Ngày mai! Đã bao nhiêu ngày mai như thế rồi? Vú ơi! Vú đừng gạt tôi và
cũng đừng gạt chính vú. Anh ấy nếu về thì đã về rồi. Hôm nay mà chưa về
thì sẽ không bao giờ về nữa.
Nàng bưng mặt khóc:
- Tôi phải đi tìm ảnh. Tôi không tin ảnh bạc tình với tôi.
Vú già chua xót:
- Cô ơi! Cô đừng khùng như thế. Đường xa xôi, nguy hiểm. Cô còn trẻ thế
này mà... Cô! Cô chờ thêm vài ngày nữa đi.
Nàng nắm áo vú, nước mắt đầm đìa:
- Lại chờ vài ngày nữa! Chờ vài ngày, vài tháng hay vài năm?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.