TÌNH BUỒN - Trang 320

Nàng đi đến bên cạnh ông quan sát:
- Cha có bệnh không ?
ông không đáp mà hỏi:
- Con có việc gì không ?
- Con chỉ có mình chạ Nếu không có việc gì thì vào phòng cha làm gì ?
Nàng giơ tay ra:
- Tiền!
ông nhìn nàng chưa kịp mở miệng thì nàng đã la lên:
- Đừng dạy đời. Con muốn tiền!
ông lại thở ra:
- Sương con...
- Cũng nhíu mày nữa. Gặp cha để xin chút tiền thật là khó khăn. Cha đã nói
con muốn gì đều cho hết, cho con tất cả những gì con cần.
Nàng cười lớn rồi tiếp:
- Những gì con cần! Sự thật những gì con cần cha không thể cho được. Tuy
nhiên, tiền cha có thể cho được. Chẳng lẽ cái cha có thể cho được lại kẹo
kéo như thế sao?
Mộc Thiên thở ra và nhẫn nại hỏi:
- Con muốn bao nhiêu?
Nàng đưa ba ngón tay lên.
- Ba trăm ?
- Không, ba ngàn.
- Ba ngàn ? Con tiêu như thế không phung phí lắm sao?
Nàng trề môi:
- Phung phí cái nỗi gì ? Cha đâu biết thằng nhỏ đó không có một cắc dính
túi. Ciné, ăn cơm, chèo thuyền, tất cả cái gì con cũng bao, con làm vậy vì
cha là người nổi tiếng giàu và rộng rãi...
Mộc Thiên chẳng nói chẳng rằng, rút ra một xấp giấy bạc loại một trăm đưa
cho nàng và khỏi cần đếm:
- Đủ rồi chứ ?
Nàng nhún vai đi ra, đến cửa ngoái cổ lại nói:
- Cha cho một toa thuốc có thể trị được nhiều phiền não.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.