TÌNH BUỒN - Trang 321

Nàng bước ra khỏi cửa, đóng lại thật mạnh rồi biến mất.
...
Sương Sương cho xe dừng lại, xem đồng hồ tay đúng tám giờ hai mươi
lăm, cửa hẻm im phăng phắt. Ngọn đèn đường buồn bã đổ ánh sáng xuống
con đường vắng. Nàng ngồi ngay người lại đốt một điếu thuốc, rít một hơi
dài, nhả ra một vòng khói lớn. Làn khói từ từ bay ra rồi biến mất trong làn
gió thụ Nàng thở ra rồi bóp còi ba tiếng liền. Chờ một lúc rồi ba tiếng nữa.
Nàng ngả lưng vào ghế, ung dung hút thuốc chờ đợi.
Một bóng đen từ trong hẻm chạy nhanh ra, đến mở cửa xe ló đầu vào mỉm
cười sung sướng:
- Không ngờ hôm nay cô lại đến.
Nàng đáp gọn như một mệnh lệnh:
- Vào đi!
Hiểu Bạch bước vào xe. Nàng lập tức cho xe lướt nhanh trên đường đêm.
Nàng cho xe liên tiếp băng qua mấy con hẻm vắng không một bóng người.
Hiểu Bạch nhìn quanh hỏi:
- Chúng ta đi đâu bây giờ ?
- Đến đâu hay đến đó.
Nàng một tay cầm tay lái một tay lấy điếu thuốc khỏi miệng và nhìn Hiểu
Bạch. Cái gương mặt khờ khạo của hắn khiến nàng cảm thấy hứng thú vô
cùng. Nàng đưa thuốc đến trước mặt hắn rồi chọc quê:
- Hút thuốc không ?
Hiểu Bạch giật mình, nhìn trừng trừng điếu thuốc như một vật lạ chưa từng
thấy. Nụ cười trêu ghẹo mỗi lúc một nở lớn trên môi nàng. Nàng hỉnh mặt
hỏi:
- Sao không dám hút à ? Sợ mẹ bồ chửi hay sợ sặc cổ họng ?
Hiểu Bạch nghĩ thầm:
- Ta mang danh một thằng con trai chẳng lẽ không biết hút thuốc sao?
Hắn giựt phắt điếu thuốc trên tay nàng rít nhanh một hơi dài. Mùi cay lẫn
đắng tràn vào cổ họng rồi chạy tọt xuống bao tử. Hắn bắt đầu ho khan liên
tiếp. Sương Sương cười thích chí đến nỗi quên cả tay lái, suýt nữa chiếc xe
va vào cột điện. Thắng xe lại, nàng ôm bụng cười nghiêng ngửa. Hiểu Bạch

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.