TÌNH BUỒN - Trang 323

- Rã à ? có lẽ không đâu. Mẹ tôi thương chị Đan lắm, chắc cuối cùng mẹ
chìu chỉ là phải. Hơn nữa, tôi thấy anh Phong là người hoàn toàn nếu đem
so với anh em nhà Nguyện Đức Mỹ thì ảnh bỏ xạ Thế mà chẳng biết vì sao
cha mẹ tôi lại không thích ?
- Chắc không ?
- Sao không. Anh Phong bảnh trai, học giỏi, tế nhị, biết giao thiệp, biết...
biết...
Hắn cứ biết, biết mãi mà nghĩ không ra là biết cái gì nên cuối cùng kết
luận:
- Dù sao anh Phong cái gì cũng nhất. Tôi không biết cha mẹ tôi lại chê ảnh
cái gì nữa.
- Cái gì cũng nhất mà sao còn phản đối?
- Ai biết được. Hai người đóng cửa xầm xì cái gì tôi không nghe thì làm sao
biết.
Xe bỗng thắng lại, Sương Sương bảo:
- Xuống xe đi.
Hắn quắc mắt nhìn nàng:
- Đây là đâu?
- Bờ sông Đạm Thủy. Chúng mình tản bộ theo bờ đê.
- Hiểu Bạch liền bước xuống xe. Nơi đây cách thành phố khá xa, chung
quanh toàn là ruộng. Con đê chạy dọc theo bờ sông. ánh trăng rọi xuống,
mặt nước lung linh như muôn ngàn tinh tú nhỏ đang quây quần nhảy múa.
Sương Sương khóa xe xong, bước xuống đứng trên bờ đê, hai tay chống
nạnh. Gió lớn làm tóc nàng tung bay rối loạn. Nàng hít một hơi thật mạnh
khen:
- Cảnh đẹp quá!
Hiểu Bạch nhìn thân hình nẩy nở của nàng:
- Ồ! Đẹp thật!
Nàng quay đầu lại:
- Bồ đang nói cái gì ?
Hắn thẳng thắn:
- Khen cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.