TÌNH BUỒN - Trang 367

Nàng nhún vai, bĩu môi:
- Chẳng thèm!
Con Kim bưng đồ ăn sáng lên. Nàng vừa trét bơ lên bánh mì vừa ngước
nhìn Như Phong:
- Sao hôm nay anh lo cho em quá vậy?
Như Phong hỏi lại:
- Có bao giờ anh không lo cho em đâu?
- Thật thế sao?
- Anh biết em nhiều chuyện lắm.
- Chẳng hạn chuyện gì ?
- Như chuyện chơi thân với một thằng du đãng con.
- Một thằng du đãng con ?
Sương Sương đưa bánh mì cắn được nửa lên miệng, nhìn Như Phong cười
lớn và hỏi:
- Anh có biết thằng du đãng con đó là ai không ?
- Anh làm sao biết được! Anh nghe người ta nói nó ở trong cái băng gì đó...
Chàng nhìn Sương Sương dịu giọng:
- Em đừng nên chơi với chúng. Mấy cái thằng du đãng con đó suốt ngày chỉ
đi cà nhông ngoài đường đập lộn, phá phách, có làm nên trò trống gì đâu.
Em nên xa lánh chúng càng sớm càng tốt.
Sương Sương phát tức lên:
- Hứ, thật khó có được người anh lo lắng cho em như thế. Anh thật tình lo
hay giả vờ lỏ Du đãng con! Anh dám gọi như vậy hả, nó dễ yêu hơn anh,
nó có thể chết sống vì em. Nó dám nói là dám làm, trời đất cũng chẳng có
ký lô nào đối với nó.
Nàng híp mắt lại, gương mặt khờ khạo của Hiểu Bạch lại hiện ra trước mặt,
nàng bênh vực:
- Dù sao nó cũng mạnh hơn anh!
Như Phong cười:
- Sương, anh mừng cho em. Nếu anh đoán không lầm thì em đang yêu?
- Đang yêu?
Nàng ngẩng đầu lên, nhìn Như Phong giận dữ, bưng ly sữa lên, ực một hơi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.